Chu Doãn Văn diệt phiên vương, ngoài Chu Đệ còn có 1 phiên vương khác đã thoát nạn do Trương Tam Phong chỉ điểm
Sau khi Chu Nguyên Chương lên ngôi lập lên triều Minh, để củng cố hoàng thất, Minh Thái Tổ đã phong cho con cháu làm phiên vương, nắm giữ binh quyền tại đất phong và đều có quân đội riêng để tự vệ.
Khi Minh Huệ Đế lên ngôi, ông trọng dụng ba người Tề Thái, Hoàng Tử Trừng, Phương Hiếu Nhụ. Mọi việc lớn của quốc gia đều bàn bạc với ba người này.
Do chính sách phong phiên vương của Minh Thái Tổ nên thế lực của các phiên rất lớn. Khi còn là hoàng thái tôn, ông từng hỏi Hoàng Tử Trừng về cách xử lý các phiên.
Sau khi lên ngôi, ông cho triệu các phiên vương về kinh để tiến hành bãi bỏ phiên vương. Tháng 4 âm lịch năm 1399 ép cho Tương vương Chu Bách phải tự thiêu chết cùng cả nhà, còn Tề vương Chu Phù, Đại vương Chu Quế, Mân vương Chu Biền bị giáng làm thứ nhân.
Nhưng chưa động tới Yên vương Chu Đệ, do thế lực của ông này là rất lớn mạnh. Tuy nhiên, điều này đã làm cho Yên vương Chu Đệ lo sợ cho số phận của mình nên đã quyết định thực hiện chiến dịch “Tĩnh Nan chi biến“.
Ngoài Chu Đệ tránh được thảm họa này còn có một phiên vương khác gặp may mắn vì người này đã gặp được Trương Tam Phong và tuân theo lời dạy của ông mà thoát nạn.
Hoàng tử thứ mười một Chu Xuân (1371-1423) được phong là Thục vương và canh giữ vùng Tứ Xuyên.
Thục vương sinh ra đã được vua cha và mọi người rất yêu mến, trong số rất nhiều anh chị em trong hoàng tộc, ông là người tốt bụng, thân thiện, hiếu thảo và tài năng, ông đặc biệt thích đọc sách từ khi còn nhỏ. Chu Nguyên Chương ca ngợi ông là “Thục tú tài”.
Năm Hồng Vũ thứ 23 (1390), Thục vương Chu Xuân tiếp quản Thành Đô. Sau khi được phong đất Thục, ông bổ nhiệm Phương Thế Nhụ đảm nhiệm thế tử phó. Thục vương ham học, nhờ đó đã cổ vũ cho phong cách học tập ở địa phương ông.
Đối với những học sinh nghèo trong khu vực, hàng tháng ông đều cấp phát thóc và gạo từ tiền ăn của mình để giúp đỡ. Trong hoàng tộc họ Chu, Chu Xuân là một phiên vương rất tốt bụng và được lòng dân nhất.
Trong nước của Thục vương nhân dân an cư lạc nghiệp, vạn vật yên ổn. Một ngày nọ, đột nhiên xuất hiện một ông lão đến, trông ông già nua lạ thường, bước đi như bay, nhanh nhẹn phóng khoáng. Trên đầu đội một chiếc vương miện hình vuông, ông lão có phong thái nho nhã, ông nói muốn gặp Thục vương để giảng Đạo cho Thục vương.
Vua Thục mê Nho giáo cổ điển, không thích nghe giảng kinh, nhưng vẫn rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ông lão đi lại nhanh nhẹn, nhẹ nhàng, Chu Xuân biết ông lão có thần thông, nên muốn giữ ông ở lại trong dinh thự của hoàng tử.
Ông lão cười nói: “hà tất chung nam luận tiệp kính, hoạn tình vu ngã tự hồng mao.” có nghĩa hà tất phải đi theo con đường làm quan, việc làm quan đối với ta tựa như lông chim hồng.
Một hôm, ông lão nói với Chu Xuân: “Thái ấp của Thục vương tuy tốt, nhưng ngài nhất định phải khiêm tốn, tâm không được huênh hoang tham lam, kẻo có tai họa trong tương lai. Tôi là Trương Tam Phong, ta sẽ cùng với các vị thần tiên trên đảo du ngoạn khắp thiên vũ.”
Chu Xuân đã viết một bài thơ tặng Trương Tam Phong, một trong số đó là: “Ngô sư thâm đắc lưu hầu thuật, tĩnh dưỡng đan điền bảo cốc thần“. Thục vương biết rằng ý chí của Trương Tam Phong đã vượt ra ngoài thế gian của con người và anh không thể giữ được ông ở lại nên phải nói lời tạm biệt ông.
Vào năm Hồng Vũ thứ 31 (1398), Chu Nguyên Chương qua đời, cháu trai của ông là Chu Doãn Văn lên ngôi lấy hiệu là Kiến Văn. Vị hoàng đế trẻ nhìn thấy các ông chú của mình đều là các hoàng tử phiên vương canh giữ các nơi, thế lực của các phiên vương vô cùng lớn, Doãn Văn thực sự cảm thấy bất an.
Hoàng đế Kiến Văn sợ quyền lực của các phiên vương quá lớn, ảnh hưởng đến quyền lực của Hoàng đế, vì vậy ông bắt đầu cắt bỏ chư hầu vào năm thứ hai sau khi lên ngôi, và sử dụng Tế Thái và Hoàng Tử Thành để âm mưu hạ bệ phiên vương.
Ép cho Tương vương Chu Bách phải tự thiêu chết cùng cả nhà, còn Tề vương Chu Phù, Đại vương Chu Quế, Mân vương Chu Biền bị giáng làm thứ nhân nhưng chưa động tới Yên vương Chu Đệ, do thế lực của ông này là rất lớn mạnh.
Hoàng đế Kiến Văn đã cắt giảm mạnh mẽ các phiên vương, dẫn đến tình trạng hỗn loạn trong nước, bị buộc tội sai và nhiều phiên vương bị kết án mà không có tội.
Trương Tam Phong đã biết trước được tương lai, lại đưa ra lời cảnh báo trước, từ đó Thục vương Chu Xuân biết kiềm chế bản thân, đối xử tốt với dân chúng, xây dựng Tây Thục an dân, thoát khỏi tai họa của Doãn Văn.
Khi Minh Thành Tổ lên ngôi, những lần vào chầu, Thục vương Chu Xuân đều được vua anh ban thưởng hậu hĩnh gấp đôi so với các phiên vương khác. Khi em ruột của Chu Xuân là Dục vương Chu Huệ âm mưu phản nghịch, ông đã tố cáo với Thành Tổ, được vua khen ngợi.
Thục vương Chu Xuân qua đời vào năm Vĩnh Lạc thứ 21, thọ 53 tuổi, được ban thụy là Hiến.
Nguyệt Hòa
Theo sound of hope