Chúng ta đều biết rằng, trên thân những người tu hành Phật gia hoặc Đạo gia đều tỏa ra sáng ánh hào quang của các cảnh giới khác nhau. Kỳ thực, ngay cả những văn sĩ thông thường đọc nhiều sách của các bậc thánh hiền cũng mang theo những ánh sáng như vậy. Tô Thức đã từng nói: “Đọc vạn quyển sách, câu thông với Thần”.
Trong tập năm của “Tục Tử Bất Ngữ” có kể lại một câu chuyện. Có một vị học giả già đi trên đường vào nửa đêm, đột nhiên gặp phải người bạn cũ đã qua đời, vị học giả ngay thẳng và không sợ hãi, liền hỏi bạn cũ: “Anh đi đâu thế?” Người bạn cũ nói: “Tôi hiện đang giữ một chức nhỏ dưới âm phủ, đang đến ngôi làng phía Nam, vừa hay lại tình cờ gặp anh.”
Vậy là hai người cùng đi. Khi đi qua một căn nhà tồi tàn, người bạn cũ nói: “Ở đây có một vị văn sĩ, không thể đi vào được.” Vị học giả hỏi: “Làm sao anh biết người này là văn sĩ?” Vậy là người bạn cũ đã kể cho ông nghe về ánh sáng hiện ra trên người của vị văn sĩ kia.
Người bạn cũ nói: “Phàm nhân suốt ngày bận rộn mưu sinh, linh tính bị chôn vùi, chỉ khi đi ngủ mới không sản sinh ý niệm, nguyên thần trong sáng, nếu có đọc sách, từng chữ trong bụng đều tỏa ra ánh sáng, trăm khiếu xuất ra, lúc ẩn lúc hiện, rực rỡ như cẩm tú. “
“Ngoài ra, độ cao của ánh sáng phát ra phụ thuộc vào người đó, một người thường đọc những quyển sách tốt như “Luận Ngữ” của Khổng Tử, “Ly Tao” của Khuất Nguyên” và “Sử Ký” của Tư Mã Thiên, ánh sáng rực rỡ nhất có thể cao đến tận trời, tỏa sáng như mặt trăng và các vì tinh tú. Những ánh sáng tiếp theo có thể xa tới vài trượng. Những ánh sáng tiếp nữa có thể xa đến vài thước. Và những ánh sáng yếu nhất sáng như một ngọn đèn chiếu ra ngoài cửa sổ. Người thường không thể thấy được điều này. Chỉ có hồn ma và những vị thần mới có thể thấy điều như thế.Ánh sáng trong nhà này cao đến bảy tám thước nên tôi biết đó là một vị văn sĩ đức hạnh.”
Ngay sau khi nghe những lời này, vị học giả già hỏi: “Tôi cả đời đọc sách, khi tôi ngủ ánh sáng của tôi thế nào?” Người bạn cũ lưỡng lự một lúc rồi nói: “Hôm qua khi tôi đi ngang nhà ông, lúc ấy ông đang ngủ trưa. Tôi thấy ông đọc rất nhiều sách, nhưng lại ít đọc sách của bậc thánh hiền. Hầu hết các sách ông đọc đều vì mục đích cá nhân, giải trí và thiếu chân thực. Mỗi chữ đều biến thành khói đen và bao trùm ngôi nhà của ông, khiến ngôi nhà như bị bóng tối và lớp sương mù dày đặc che phủ, dày đến nỗi ánh sáng không thể nào chiếu vào được. Quả thật không dám nói bừa!”
Vị học giả già nghe xong tức giận quát tháo, người bạn cũ không tranh cãi với ông, chỉ cười lớn rồi rời đi.
Khổng Tử từng nói: “Học nhi bất tư tắc võng, tư nhi bất học tắc đãi”, nghĩa là học mà không nghĩ thì phí công, nghĩ mà không học thì gian nan vất vả. Đọc sách một cách cứng nhắc, hoặc đọc những cuốn sách trong hệ thống giáo dục chạy theo thi cử, tâm hồn không được cải biến, không nắm được nội hàm thâm sâu. Vậy cũng vô ích!
Từ xưa đến nay, những bậc văn sĩ quân tử như Nhạc Phi, Phạm Trọng Yêm, Tân Khí Tật đều không bao giờ chịu khuất phục trước danh lợi cá nhân mà bội nghịch nhân tính đạo đức, gia quốc thiên hạ. Trong lịch sử nhân loại, ánh sáng trí tuệ của các hiền nhân cổ đại tựa mặt trời và mặt trăng, luôn chiếu sáng, khơi nguồn và dẫn dắt con người qua bao gian truân mà không bị lạc lối, cuối cùng có thể trở về với bản tính thiện lương tiên thiên của chính mình.
Bộ não con người tựa như thùng chứa, bất cứ cái gì bạn bỏ vào trong đó đều trở thành đặc tính của cái thùng này. Những người đọc sách thánh hiền, nội tâm trong sáng, chí hướng cao xa, mục tiêu rõ ràng, ánh sáng trên thân họ không chỉ soi sáng cho bản thân mà còn chiếu sáng người khác, khiến ma quỷ sợ hãi và tránh xa. Ngược lại, những kẻ chỉ chạy theo lợi, đầu óc chứa đầy thông tin thô tục và rác rưởi thì thường xuyên nóng nảy, lo lắng, toan tính, chiêu mời ma quỷ và những điều xui xẻo. Vị học giả già trong câu chuyện chính là loại này.
Do đó, việc đọc những quyển sách tốt là rất quan trọng. Một người sẽ trở nên cao thượng sau khi đọc những quyển sách tốt, đó là quá trình phát triển nhân cách và trau dồi bản thân. Nhìn vào không gian khác, người này thực sự có thể tỏa ra ánh sáng xa đến mười ngàn trượng. Nhưng nếu anh ta đọc nhiều quyển sách không tốt, anh ta sẽ mang nhiều thứ xấu và trở nên tệ đi. Lúc đó nhìn từ không gian khác, người này sẽ phát ra rất nhiều khí đen và xấu. Bởi vậy bạn cần phải rất cẩn thận trong việc trau dồi tâm hồn mình.
Lan Chi biên dịch
Nguồn: Soundofhope (Từ Hy Vy)