14 năm trước trong một đêm mưa gió, tôi phản bội gia đình để chạy theo tiếng gọi của tình yêu Lúc đó ngoài mẹ già đang bệnh cùng người cha đã lớn tuổi với căn nhà sắp đổ, anh chỉ có một mình tôi.
Tôi còn nhớ khi ấy tiền xe lên thành phố của hai đứa cũng là số tiền mà tôi làm gia sư một tháng kiếm được. Tôi chấp nhận cực khổ là vì muốn sống với anh đến đầu bạc răng long.
Có lẽ con mắt nhìn người của tôi không tệ, anh rất giỏi. Anh khiến bố mẹ tôi thấy rằng con gái họ đã chọn đúng người.
Giờ đây khi chúng tôi có xe, có nhà rộng rãi nơi đô thị sôi động nhất nước này, bỗng nhiên anh nói với tôi rằng anh đã tìm được người trong lòng mình rồi. Nếu như tôi đồng ý ly hôn thì toàn bộ tài sản và con cái sẽ thuộc về tôi, còn nếu tôi không chịu thì không được oán hận.
Khi đó tôi đã cười và nói là 3 ngày sau sẽ cho anh câu trả lời. Đúng như lời hẹn, 3 ngày sau tôi đưa anh xem một bảng liệt kê những gì chúng tôi trải qua suốt 10 năm qua để anh xem.:
– 10 năm hôn nhân anh mặc cũ 3 bộ đồ ngủ, anh làm hỏng 4 đôi dép lê và thay đến 21 đôi giày da. Giày da anh phải thay nhiều nhất là bởi vì thời gian anh phải bươn chải bên ngoài kiếm tiền, chính vì thế mà những cô gái trẻ kia đã nhìn thấy anh trong diện mạo của một người đàn ông thành đạt.
– Trong 10 năm kết hôn, em mặc rách 10 bộ đồ ngủ, 11 đôi dép lê và 16 đôi giày da đã bị hư. Em làm hỏng giày da và dép lê gần bằng nhau vì thời gian em dành để chăm sóc gia đình và con cái nhiều hơn anh, thời gian em đi làm và chạy bên ngoài cũng không ít hơn anh bao nhiêu.
Có thể đây là nguyên nhân chính khiến cho em không còn tươi mới nữa.
– So với 10 năm trước anh đã có sự thăng tiến vượt bậc ngàn lần.
Sau khi ly hôn, từ thành phố này đến thành phố kia hàng trăm người đẹp sẽ xếp hàng để một nhân sĩ thành công như anh lựa chọn.
– Sau 10 năm kết hôn, tuổi thanh xuân của em đã bị khấu hao 1 vạn lần. Thực lòng mà nói, sau khi ly hôn khả năng em kết hôn với người khác chỉ khoảng 1%.
Những người lớn tuổi hơn em không xem trọng, còn những người đàn ông tuổi tác tương đương sẽ không nhiều người đồng ý kết hôn với một người phụ nữ không còn mới, còn có thêm một đứa con nữa.
– 10 năm kết hôn, người bận rộn như anh chỉ nấu cho em ăn tổng cộng 26 lần, còn một người bận rộn như em một năm có 365 ngày, ngày nào cũng chuẩn bị đủ ba bữa chờ anh về ăn cơm.
– 10 năm kết hôn, để sinh được một đứa con em mất hơn 9 tháng mang thai, mất 10 năm để nuôi nấng và dạy dỗ. Còn trong 10 năm này, để sinh được 1 đứa con anh chỉ cần có 10 phút và cho con cái họ của mình.
– Trong 10 năm này, em và bố mẹ anh chưa một lần to tiếng còn anh thì chưa một lần gọi bố mẹ em một tiếng ‘bố mẹ’. Lúc còn nghèo khó anh nói bố mẹ em không đồng ý nên kiên quyết không chịu gọi. Sau này có tiền rồi anh nói là không sợ bố mẹ em nữa nên không gọi.
Lẽ nào mong muốn con cái có được cuộc sống ấm no lại là cái sai của bố mẹ em sao?
Anh yêu, nếu như anh đã đọc hết những tổng kết trên đây của em và anh có thể nhìn thẳng vào mắt em và nó.
Sưu tầm.