Khải thị từ “Tây Du Ký”: Bệnh dịch, thiên tai đều có nguyên nhân
Tây Du Ký là một kiệt tác cổ điển nổi tiếng của Trung Quốc, những câu chuyện trong đó chứa đựng trí tuệ của Phật Gia vô cùng sâu sắc và vẫn còn ý nghĩa khai sáng cho con người hiện đại.
Nguồn gốc căn bệnh ba năm của quốc vương
Trong hồi thứ 71 của Tây Du Ký, Đường Tăng và các đệ tử đã đến địa phận của Vương quốc Chu Tử để trao đổi quan văn. Được biết, ba năm trước, hoàng hậu của vương quốc Chu Tử đã bị yêu quái bắt đi, quốc vương lo lắng ngày đêm mà lâm bệnh nên đã niêm yết bảng chiêu mời thầy thuốc. Tôn Ngộ Không bóc bảng niêm yết ra tay cứu giúp, chữa khỏi bệnh cho quốc vương.
Lúc này, Quan Âm Bồ Tát đến thu phục yêu quái. Bồ Tát nói với Tôn Ngộ Không: “Yêu quái đó là con sấu lông vàng mà ta cưỡi. Nó bí mật xuống trần gian để lừa dối hoàng hậu và giúp quốc vương giải trừ tai họa. Bởi vì khi còn là hoàng tử, quốc vương rất thích săn bắn nên đã bắn chết chim tước non mới sinh của Khổng tước Đại Minh Vương Bồ Tát. Quốc vương mắc bệnh này là do đang trả tội nghiệp vì bắn chết những con chim con. Bây giờ ba năm trả nợ nghiệp đã đủ. May mắn thay, người đã đến chữa khỏi bệnh cho quốc vương. … Ta đến đây để thu phục yêu tà.”
Vì vậy, nhìn bề ngoài thì có vẻ như Tôn Ngộ Không đã chữa khỏi bệnh cho quốc vương, nhưng nguyên nhân cơ bản là do nghiệp nợ vì bắn chết chim tước non của quốc vương đã hoàn trả xong. Có thể thấy, con người không phải vô cớ mà mắc bệnh mà đều là có mối quan hệ nhân quả.
Nghiệp lực, bệnh tật và ôn dịch
Phật gia giảng, nếu con người làm điều xấu, làm tổn thương người khác thì sẽ tích lũy nghiệp chướng cho chính mình. Khi một người có nhiều nghiệp lực thì sẽ mang bệnh tật hoặc tai họa đến cho mình. Khi địa phương nào đó có nhiều nghiệp lực thì sẽ xuất hiện thiên tai nhân họa, chiến tranh, dịch bệnh vv…
Lão tổ của Đạo giáo là Trần Đoàn đã giảng trong “Tâm tướng thiên”: “Dịch bệnh tử vong không phải do vận số, mà là do nhục mạ Trời nhục mạ Đất”. Kinh điển y học cổ truyền Trung Quốc “Danh y tự bệnh luận” nói: ‘Tuổi thọ của những người gặp bệnh tật, thiên tai, dịch bệnh đều không giống nhau, nhiều người chết trẻ đều là do không biết tự yêu tiếc bản thân, phẫn uất tranh giành hết mức, yêu danh cầu lợi, chất độc tụ lại tấn công lên tinh thần…”. Điều này nói lên rằng, con người vì thỏa mãn tư dục, cầu danh cầu lợi, bất kính với trời đất thần linh mà đoản thọ, mắc phải bệnh tật và ôn dịch.
Khai thị trong câu chuyện hạn hán tại quận Phượng Tiên
Hồi 87 của Tây Du Ký cũng kể một câu chuyện như sau. Khi thầy trò Đường Tăng đi đến quận Phượng Tiên, nơi có nhiều người chết đói do hạn hán ba năm liên tiếp. Quận thủ đã đăng danh sách chiêu mộ pháp sư đến cầu mưa cứu người, Tôn Ngộ Không bóc bảng niêm yết báo danh trợ giúp.
Tôn Ngộ Không đến Tây Thiên Môn và biết được rằng nguyên nhân quận Phượng Tiên không có mưa là do Thượng Đế trừng phạt. Ba năm trước, khi Ngọc Đế xuất hành qua quận Phượng Tiên, lúc đó quận thủ đang cãi nhau với vợ, trong cơn giận dữ, ông đã đẩy bàn thờ xuống và thốt ra những lời lẽ tục tĩu, mạo phạm đến Ngọc Đế. Vì vậy, Ngọc Đế đã thiết lập ba điều: “núi gạo, núi bột, khóa vàng lớn”, trời sẽ không mưa cho đến khi gà mổ hết lúa, chó liếm hết mì và đèn dầu đốt nung chảy khóa.
Tôn Ngộ Không trở về hạ giới và khuyên quận thủ: “Hãy mau hồi tâm hướng thiện, niệm Phật đọc kinh, như thế ta mới có thể giúp. Nếu như không thay đổi thì không lâu nữa Trời nổi giận trách phạt, ngay cả tính mạng cũng không giữ được”.
Quận thủ tự trách mình và thề nguyện sẽ quy y, Đường Tam Tạng cũng tụng kinh cho ông nghe. Mọi người trong thành và ngoài thành, bất luận là nam hay nữ đều thắp hương niệm Phật, âm thanh từ bi tràn ngập khắp nơi. Chỉ một thoáng sau thì gạo và bột mì đều hết, khóa cũng đứt, Ngọc Đế lệnh cho mưa xuống. Từ đó về sau, người ở quận Phượng Tiên đều kính Trời tín Phật.
Qua câu chuyện của huyện Phượng Tiên có thể thấy rằng nếu một quan chức mạo phạm đến Thần linh thì người dân vùng đó cũng sẽ phải chịu nạn cùng.
Đăng Dũng biên dịch
Nguồn: secretchina (Wendy)