Vì sao Tây Vương Mẫu lại hạ phàm để gặp Hán Vũ Đế?
Việc đắc Đạo thành tiên, phản bổn quy chân, tu thành chính quả luôn là tâm nguyện của vô số người. Có 2 con đường chính để đạt được điều này, một là tu Phật, hai là tu Đạo.
“Đạo” là tín ngưỡng chính thống của Trung Quốc, trong khi “Phật” là được du nhập từ Ấn Độ vào Trung Quốc trong thời kỳ Đông Hán và nhanh chóng được người Trung Quốc tiếp thụ. Đại thiên thế giới không gì là không có, những câu chuyện về Thần Tiên đã lưu truyền suốt hàng ngàn năm, trong đó có sự kiện Tây Vương Mẫu hạ xuống trần gian để gặp Hán Vũ Đế.
Hán Vũ Đế Lưu Triệt (156 – 87 TCN) là vị Hoàng đế thứ 7 của nhà Tây Hán, là một trong những vị hoàng đế có ảnh hưởng nhất trong lịch sử Trung Quốc. Ông lên ngôi khi mới 16 tuổi và qua đời ở tuổi 70, trị vì trong suốt 53 năm 345 ngày, thụy hiệu chính thức là “Hán Vũ Hoàng Đế”.
Sau khi lên ngôi, Hán Vũ Đế đặc biệt yêu thích Đạo thuật tu luyện để trở thành Thần Tiên. Ông thường xuyên tìm đến danh sơn đại xuyên Ngũ Nhạc trên toàn quốc để tìm Thần linh, mong rằng có thể đắc Đạo thành tiên.
Tây Vương Mẫu là một nữ thần trong thần thoại và tín ngưỡng dân gian Trung Quốc, cũng chính là nữ tiên của Đạo giáo, được người thế gian tôn là “Vương Mẫu Nương Nương”, “Dao Trì Kim Mẫu”, “Tây Dao Tiên Mẫu”,… Tây Vương Mẫu tọa tại một hoa viên ở phía tây ngọn núi Côn Luân linh thiêng. Vậy tại sao Tây Vương Mẫu lại muốn gặp Hán Vũ Đế? Lẽ nào là vì Lưu Triệt mong muốn đắc Đạo thành tiên, tu thành chính quả hay sao?
Vào một ngày tháng Tư năm Mậu Thìn, Vũ Đế ngồi chơi trong Thừa Hoa Điện, cùng Đông Phương Sóc và Đổng Trọng Quân nói chuyện phiếm, đột nhiên trông thấy một mỹ nữ mặc áo xanh vô cùng xinh đẹp.
Vũ Đế lấy làm quái lạ, hỏi nàng là ai, mỹ nữ đáp: “Tôi là Ngọc Nữ của Vương Cung ở trên Trời, tên là Vương Tử Đăng. Tây Vương Mẫu phái tôi từ núi Côn Luân đến thăm ngài. Nghe nói ngài không coi trọng cơ nghiệp của Đế Vương, chuyên tâm tìm Đạo cầu trường sinh, nhiều lần rời xa ngôi Vương của mình đến Tam Sơn Ngũ Nhạc để cầu khẩn Thần linh. Những người có tâm chịu khó cầu Đạo như ngài nên được truyền dạy chân Đạo. Từ hôm nay trở đi, xin ngài không nên hỏi đến chính vụ, hãy tĩnh tâm trai giới, cho đến ngày 7 tháng 7, Vương Mẫu sẽ giáng xuống thăm ngài”.
Vũ Đế nhanh chóng rời khỏi chỗ ngồi cúi lạy hành lễ, đáp rằng nhất định sẽ chiểu theo những lời chỉ dẫn dặn dò của Ngọc Nữ mà làm. Vừa mới lạy xong, Ngọc Nữ lập tức biến mất.
Vũ Đế lập tức đi lên đài quán, nơi được xây dùng để nghênh tiếp Thần Tiên, ăn chay thành tâm thành ý cầu khấn, đem chính vụ trong triều giao cho Tể tướng toàn quyền giải quyết.
Đến ngày 7 tháng 7, ông lệnh cho quét dọn và đổi mới hoàn toàn trong ngoài cung đình. Trên đại điện ông cho đặt riêng ghế ngồi cho Tây Vương Mẫu. Dưới mặt đất ông cho trải thảm tơ tằm màu tím, thắp hương trăm nén, treo lên màn trướng gấm hoa, thắp lên đèn đuốc rực rỡ chiếu sáng tứ phía, bày ra táo ngọt do các bậc tôn quý tiến cống, rót sẵn rượu vang của Tây Vực, còn bày biện loại dưa thượng đẳng nhất của nội cung, làm thực phẩm tiếp đãi Thần Tiên ở Thiên Cung. Hán Vũ Đế áo quần chỉnh tề ngay ngắn trong ngoài nghiêm túc nín chờ Tây Vương Mẫu giáng lâm.
Đến canh hai đêm khuya, bỗng nhiên trên không trung phía Tây Nam mây cuồn cuộn dâng lên, hướng thẳng cung đình mà bay đến. Càng đến gần, người ta phảng phất nghe thấy trong mây có tiếng tiêu tiếng trống và tiếng người hô ngựa hí. Khoảng trong thời gian nửa bữa cơm, Tây Vương Mẫu đã đến trước điện, chư Tiên cũng như đàn chim cùng theo đến.
Những vị Thần Tiên có người cưỡi rồng có người cưỡi hổ, có người lại có xe giá kỳ lân màu trắng. Lại có người ngồi trên xe giá có những chú ngựa trắng tuyệt đẹp. Khung cảnh vô cùng huyền diệu hoành tráng phi thường, khoảng vài nghìn người làm cho cả cung điện được chiếu rọi bởi một thứ ánh sáng lấp lánh.
Vương Mẫu được hai thị nữ đưa lên đại điện, nhìn dáng dấp của thị nữ chừng 16, 17 tuổi, mặc y phục bằng gấm màu xanh, mắt tựa như làn thu thủy, dáng người xinh đẹp thướt tha, thực là mỹ nhân toàn vẹn.
Trên vai Vương Mẫu khoác áo choàng rộng dệt từ hoàng kim, phát ra hào quang rực rỡ, dáng vẻ đoan trang. Trên áo buộc dải lụa Linh Phi chuyên dùng của Thần Tiên, bên hông đeo bảo kiếm có tên “Phân Cảnh”, tóc chải búi cao có hình Thái Hoa Sơn, đội mũ “Thái Chân Thần Anh” chuyên dùng của Thần Tiên, chân mang hài ngọc đen có khắc hoa văn hình phượng. Xem chừng Vương Mẫu khoảng độ 30 tuổi, vóc người cao vừa phải, dung nhan tú lệ, mỹ mạo tuyệt luân, thực đúng là một vị Tiên nhân.
Tây Vương Mẫu phong thái nhã nhặn, dung mạo tuyệt thế ngồi trên chiếc ghế đặc biệt thiết kế cho bà. Sau khi đợi Hoàng đế Lưu Triệt khấu đầu vấn an bái lạy, bà liền triệu người cùng ngồi xuống.
Vương Mẫu mang theo một đầu bếp trên thiên cung cùng nhiều món ăn và hoa quả. Đó đều là những món ăn có hương vị và màu sắc hấp dẫn khác hẳn dưới phàm trần, lại có một loại rượu hương vị thơm nồng quyến rũ mà ở nhân gian hoàn toàn không có.
Tây Vương Mẫu sai thị nữ mang bảy quả đào tiên hình tròn màu xanh nhạt, to bằng quả trứng vịt. Tây Vương Mẫu tặng bốn quả đào cho Hán Vũ Đế và giữ lại ba quả. Sau khi Hán Vũ Đế ăn đào tiên, ông cảm thấy hương vị của đào rất ngon, mùi hương lưu lại trong miệng. Tây Vương Mẫu thấy Hoàng đế giữ lại hạt đào tiên, liền hỏi ông có ý định gì. Hán Vũ Đế nói rằng ông dự định sẽ trồng chúng. Tây Vương Mẫu nói: “Quả đào tiên này cần 3000 năm mới ra trái một lần, đất đai ở thế gian quá nghèo nàn, có trồng cũng không mọc được.”
Sau mấy tuần rượu, Vương Mẫu lại sai thị nữ và công tử theo hầu tấu lên những khúc nhạc huyền diệu nơi thiên cung. Những tiết tấu âm nhạc này thanh tao nhã nhặn đi vào lòng người chấn động tới 9 tầng trời.
Khi biểu diễn kết thúc, Tây Vương Mẫu nói: “Tu luyện Đạo thuật, là để củng cố tinh thần, cải biến thân thể. Khi tu luyện đạt đến mức có thể củng cố tinh thần và cải biến thân thể, thì mới có thể trở thành Thần Tiên. Nếu không đạt được, không tránh khỏi cái chết. Hiện nay ta để cho thị nữ Lý Khánh Tôn quản lý ghi chép và đem những bí quyết này viết lại đưa cho ngươi, hy vọng ngươi cố gắng dựa theo bí quyết ghi lại mà nghiêm túc tu luyện”.
Sau khi Tây Vương Mẫu nói xong, bà chuẩn bị quay về Thiên Cung. Hán Vũ Đế đứng dậy rồi kính cẩn hạ đầu trước mặt Tây Vương Mẫu, nhiều lần xin bà ở lại để truyền thụ chân kinh. Tây Vương Mẫu phái thị nữ Quách Mật Hương đi mời Thượng Nguyên phu nhân.
Không lâu sau, tiếng sáo văng vẳng trong mây, Thượng Nguyên phu nhân và hơn ngàn bá quan văn võ xe giá tới cung điện. Thượng Nguyên phu nhân nhìn như mới 20 tuổi, thần thái thuần khiết, hết mực xinh đẹp, vận áo dài màu xanh có thêu ngũ quang thập sắc. Người hầu và những quan viên đi theo đều là nữ độ tuổi chỉ từ 18 đôi mươi, dung mạo đều vô cùng thanh tú, người nào người nấy hào quang rực rỡ.
Lúc này Vương Mẫu nói với Vũ Đế: “Đây là Thượng Nguyên phu nhân, là một vị thần vô cùng tôn quý, ngươi hãy tới bái lạy bà”. Hoàng đế Lưu Triệt lập tức rời khỏi vị trí tiến tới dập đầu vấn an Thượng Nguyên phu nhân.
Lúc này Thượng Nguyên phu nhân cười nói: “Người phàm đến từ dương gian tràn ngập năm loại ô nhiễm, tất nhiên tham tửu háo sắc, truy danh trục lợi, đây là thói quen dưỡng thành chuyện thông thường nơi nhân gian. Lưu Triệt là Thiên tử cao quý, ở những phương diện này so với người dân bình thường thì càng gay gắt hơn gấp bội. Thế nhưng Lưu Triệt có thể ở trong cung tráng lệ lộng lẫy này mà nghiêm túc tu luyện, muốn diệt trừ nguồn gốc ham muốn cá nhân, nguyện ý vô vi thanh tịnh tu thanh dưỡng tính, điều này chứng minh hắn ta còn tính là người có chí khí”.
Ngọc Nguyên Phu Nhân hỏi Hoàng đế: “Ngươi thật đúng là yêu thích Đạo thuật sao? Ta nghe nói ngươi nhiều lần chiêu nạp thuật sĩ Đạo gia, đến Sơn Nhạc để cúng tế, hướng Thần linh cầu nguyện, hướng Thần sông cầu khẩn, cũng coi như rất chăm chỉ. Nhưng ngươi chăm chỉ như vậy lại không thu hoạch được gì, là có nguyên nhân trong đó.”
Ngọc Nguyên Phu Nhân nói tiếp: “Nếu từ nay trở đi, ngươi đối xử nhu hòa thiện lương với người khác, đối với bên dưới thấy rõ mọi việc, dùng tấm lòng hiền hậu để dẹp yên những oan khuất trong dân gian, dùng ân đức cứu giúp người đói rét, cứu tế người dân lao khổ, chăm sóc người không nơi nương tựa, thực sự thương xót quan tâm nỗi khổ của bách tính, điều này chẳng khác nào ngươi tích âm công âm đức.“
“Hiện nay Tiên thể Vương Mẫu tôn quý như thế mà giáng hạ xuống đến cung điện của ngươi nơi nhân gian giống cái hang dế này, dùng thân phận Thần Tiên trong cung Lăng Tiêu của bà ấy đến nơi giống như hang cáo thỏ, tổ chim muông này của ngươi, tận tâm chỉ bảo cho ngươi, dùng đạo lý Đạo thuật cao thâm huyền diệu của bà ấy tới dẫn dắt ngươi, ngươi chính là càng phải cung kính vâng theo chỉ bảo của bà ấy để khắc chế bản thân, kiên trì tu luyện. Kiên trì như thế 100 năm sau, Vương Mẫu nhất định có thể làm cho ngươi đắc được chân Đạo, sẽ để cho ngươi tiến nhập Thiên giới, trở thành Tiên quan trên trời, làm cho ngươi có thể tự do chu du khắp Trời Đất. Ngươi tin lời của ta, động viên chính mình khắc khổ tu luyện cho tốt. Nếu như ngươi không thể làm được những điều này, ta cũng không còn gì để nói nữa”.
Vương Mẫu nói: “Tâm nguyện muốn tu luyện này của Lưu Triệt đã có từ lâu, nhưng luôn không gặp được lương sư chỉ dẫn cho hắn. Nếu như đánh tan nguyện vọng tu Đạo của hắn, hắn nhất định sẽ cho rằng cũng không có Thần Tiên tồn tại. Cho nên ta mới rời Thiên cung, giáng xuống trần thế gặp hắn, đó là vì để cho chí hướng tu Đạo của hắn kiên định, làm cho hắn đối với đạo lý đắc Đạo thành Tiên không có chút nghi hoặc nào.”
Nói xong Vương Mẫu nhẹ nhàng vỗ vào vai Lưu Triệt: “Ngươi nếu như chiếu theo những chỉ điểm vừa nãy của Thượng Nguyên phu nhân, nhất định có thể đạt đến trường sinh, bản thân ngươi có thể gắng sức kiên trì thực hiện được hay không?”
Vũ Đế lập tức quỳ xuống: “Những lời dạy bảo của Thượng Nguyên phu nhân, tôi sẽ khắc ghi lên bảng vàng, dựa theo đó tự gắng sức thực hiện, kiên trì liên tục, không bao giờ từ bỏ.”
Tiếp đó Tây Vương Mẫu đem “Ngũ Nhạc Chân Hình đồ” truyền thụ cho ông, còn Thượng Nguyên phu nhân cũng truyền cho ông 12 cuốn kinh thư. Hai vị Thần Tiên sau đó dặn ông luôn phải ghi nhớ thành kính trân trọng những cuốn thiên thư này giống như cung phụng vua và cha mình.
Sau khi Hoàng đế khấu đầu bái tạ, đến khi ngẩng đầu lên cũng vừa lúc trời sáng, xe giá của Tây Vương Mẫu và Thượng Nguyên phu nhân cùng đoàn thị vệ người ngựa long hổ mở đường cũng giống như khi họ đến, tất cả cùng bay về hướng Tây Nam biến mất vào trong mây ngũ sắc, chỉ còn lưu lại hương thơm chưa từng có tại nhân gian.
Sau khi được đích thân gặp Tây Vương Mẫu và Thượng Nguyên phu nhân, đức tin của Lưu Triệt ngày càng được tăng thêm. Mỗi ngày ông tự mình tịnh thân trai giới dâng hương quét dọn, sau đó tu luyện theo những điều chỉ dạy trong chân kinh.
Câu chuyện về Hán Vũ Đế đã đem lại cho chúng ta một bài học quý giá. Trong kiếp nhân sinh tại thế gian này, bất luận là cầu trường sinh hay là cầu mạnh khỏe bình an, chủ yếu trong tâm phải tín Thần, dù cho phong ba bão táp cỡ nào, bạn vẫn có thể tìm thấy con đường về nhà.
Lan Chi biên dịch
Nguồn: Secretchina (Sơ Tân)