Câu chuyện cuộc sống

Cho đi và nhận lại – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Mỗi tháng, người quản lý nghĩa trang đều nhận được một số tiền từ một bà mệnh phụ tật nguyền, đang được điều trị tại một bệnh viện trong thành phố. Số tiền ấy dành để mua hoa đặt lên mộ người con trai của bà ta, một chàng trai trẻ đã chết trong một tai nạn ô tô hai năm về trước.

Ngày nọ, một chiếc ô tô đi vào nghĩa trang và dừng lại trước ngôi nhà phủ đầy dây trường xuân, đó là nơi bác quản lý nghĩa trang sử dụng làm văn phòng để tiếp khách.

Người tài xế bước xuống xe.

Ở băng ghế sau, một người phụ nữ lớn tuổi, ngồi nhắm mắt bất động, bà ta trông xanh xao, như một xác chết.

Để có cuộc sống bình an và hút nhiều tài lộc, hãy tham khảo các vật phẩm phong thủy thủ công của Hòn Ngọc nhé!

 

 

Người tài xế nói với bác quản lý nghĩa trang:

“Bà ta yếu quá, không thể ra khỏi xe được. Xin bác vui lòng bước lên xe, đưa chúng tôi đến mộ của thằng bé con bà ấy. Và bà ta cũng có một chút ước nguyện, muốn nhờ cầu bác giúp đỡ cho một số việc.

Bác thấy đấy, bà ta không còn sống được bao lâu nữa. Bà ấy đã yêu cầu tôi, một người bạn cố cựu của gia đình, đưa bà ấy đến đây để thăm mộ con trai bà lần cuối.”
Bác quản lý nghĩa trang lên tiếng: “Có phải là bà Wilson đây không?”

Ông tài xế gật đầu.

Bác quản lý đưa mắt nhìn sang bà mệnh phụ ngồi trong xe, và nói: “Vâng, tôi biết bà, vì hằng tháng, bà Wilson có gửi tiền cho tôi, để đặt mua hoa cho ngôi mộ của con bà ta”.

Bác theo ông tài xế lên xe, ngồi ở vào hàng ghế sau, cạnh bà mệnh phụ. Hai người lặng lẽ chào nhau qua ánh mắt.

Bác quản lý thầm nhận xét: “Bà ta trông mong manh quá, như cánh hoa tàn úa và xanh xao như một xác ướp”.

Trong con người của bà ta, tất cả đều đã buông xuôi và từ chối cuộc sống, ngoại trừ đôi mắt. Đôi mắt sâu thẳm, mang nặng một nỗi đau thầm lặng và u uất.

Bà ta khẻ nói với bác quản lý, trong hơi thở rất nhẹ nhàng: “Tôi là Wilson, hai năm qua, mỗi tháng…”

Bác quản lý nhẹ nhàng đỡ lời: “Vâng, đúng vậy. Mỗi tháng tôi đều nhận được tiền của bà”.

Bà Wilson cố gắng nói tiếp: “Hôm nay, tôi đến đây, là bởi vì các bác sĩ trong bệnh viện nói rằng: Tôi chỉ còn sống được vài tuần lễ nữa thôi. Trước khi tôi chết, tôi muốn được nhìn mộ con trai tôi lần cuối. Và cũng nhân tiện, tôi muốn gặp ông, để thu xếp việc gửi tiền đặt mua hoa cho mộ con tôi sau này”.

Bà có vẻ kiệt sức vì phải nói nhiều.

Chiếc xe chầm chậm, rẽ vào một ngõ hẹp, tiến dần đến ngôi mộ đứa con trai bà mệnh phụ ấy, rồi dừng lại.

Bà mẹ tội nghiệp, cố sức ghé đầu qua ô cửa kính, để nhìn mộ con.

Không gian tĩnh lặng, tiếng chim líu lo hót đâu đó bên trên những tán cây.

Bác quản lý nghĩa trang lên tiếng, phá tan bầu không khí im lặng:

– “Thưa bà, tôi luôn lấy làm tiếc, vì món tiền bà đã thường xuyên gửi đến để đặt mua hoa cho ngôi mộ”.

Thoạt đầu bà mệnh phụ có vẻ không nghe được câu nói ấy. Sau đó bà chầm chậm xoay đầu lại:

– “Xin lỗi ông” – bà ta thì thào – “Ông đang nói đến việc gì thế!? Con trai của tôi…”

– “Vâng, tôi hiểu” – bác quản lý dịu dàng ngắt lời – “Bà biết không, tôi là thành viên trong một nhóm thiện nguyện của nhà thờ, chuyên lo đi cứu trợ.

Hàng tuần, chúng tôi đều tổ chức đi thăm các bệnh viện, trại tế bần, nhà dưỡng lão, nhà tù…

Ở những nơi ấy, có rất nhiều người sống cần được quan tâm, đa số họ đều yêu thích hoa. Họ còn có thể nhìn ngắm màu sắc và thưởng thức mùi vị, hương thơm của hoa.

Còn cái ngôi mộ này…” – bác quản lý đưa mắt về phía ngôi mộ… – “không có sự sống trong đó, không có ai nhìn ngắm và thưởng thức nét đẹp và hương thơm của hoa. Vì thế, tôi…” – Bác quay mặt đi và tránh cái nhìn của người mẹ sầu khổ, giọng của bác lạc dần, rồi tắt hẳn.

Bà mệnh phụ không nói gì cả, mắt đăm đăm nhìn về phía ngôi mộ của cậu con trai. Dường như gần cả tiếng đồng hồ đã trôi qua, trong bầu không khí lặng lẽ và ngột ngạt. Cuối cùng, bà ta khẽ đưa tay ra hiệu cho người lái xe, cho xe quay trở về.

– Bác quản lý nghĩa trang đưa mắt nhìn theo chiếc xe, mà lòng thầm nghĩ: “Mình đã xúc phạm bà ta. Đúng ra mình không nên nói cho bà ta biết điều ấy”.

Vài tháng sau, bác quản lý nghĩa trang không khỏi ngạc nhiên, trước một cuộc viếng thăm bất ngờ và thú vị.

Sau một thời gian không lâu, bà mệnh phụ ấy, lại đến tìm gặp bác quản lý nghĩa trang.

Lần này thì không có tài xế theo, mà bà ta tự mình lái xe đến nghĩa trang. Bác quản lý không còn tin vào mắt của mình nữa.

– “Vâng, ông đã nói đúng, ông quản lý thân mến!” – Bà Wilson vui vẻ mở lời – “Về chuyện thưởng thức hoa đó mà! Đó chính là lý do tại sao tôi ngưng gởi tiền cho ông trong suốt mấy tháng vừa qua.

Hôm ấy, khi trở về bệnh viện, những lời của ông đã nói làm tôi suy nghĩ mãi, không thể nào xóa khỏi tâm trí.

Sau đó, tôi bắt đầu đặt mua hoa gởi tặng cho các bệnh nhân trong bệnh viện, những người không được ai tặng hoa bao giờ.

Tôi cảm thấy vui, khi họ yêu thích và thưởng thức chúng – những cánh hoa tươi đẹp, đến từ một người hoàn toàn xa lạ. Điều đó đã khiến họ vui và tin tưởng nhiều hơn ở cuỗc sống.

Nhưng quan trọng hơn cả, điều đó lại làm tôi được hạnh phúc và vui với cuộc sống hơn bao giờ hết”.

“Không có vị bác sĩ nào hiểu được” – bà ta nheo mắt – “phép lạ nào, đã khiến tôi được bình phục nhanh đến thế. Chỉ có tôi mới biết được điều ấy thôi!”

Lạy Chúa, xin cho con biết quan tâm, chia sẻ và cho đi để giúp đỡ những người có những hoàn cảnh ít may mắn, đang sống bên cạnh con, để những bệnh tật và những khuyết điểm lỗi lầm nơi con cũng được chữa lành. Amen.

– Cang Huỳnh lược dịch từ Je suis Catholique.

About Đào Thanh Mai

Với niềm đam mê mãnh liệt với phong thủy và các vật phẩm phong thủy thủ công, tôi luôn tin rằng không gian sống có thể được cải thiện để mang lại sự thịnh vượng và may mắn cho gia chủ. Tại Honngoc.vn, tôi không chỉ đơn thuần là người kinh doanh mà còn là người truyền tải những giá trị văn hóa và tâm linh thông qua từng sản phẩm. Mỗi vật phẩm phong thủy mà chúng tôi cung cấp đều được chế tác tỉ mỉ bởi các nghệ nhân tài hoa của Hải Phòng, chứa đựng những ý nghĩa sâu sắc và năng lượng tích cực. Cùng với niềm đam mê phong thủy, tôi luôn tìm kiếm và chia sẻ những kiến thức quý báu về cách cải tạo không gian sống, giúp gia chủ không chỉ đón nhận tài lộc mà còn tạo dựng được sự hài hòa và bình an trong cuộc sống hàng ngày.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *