Câu chuyện kỳ lạ của 4 thầy xem tướng
Bất kể con người ngày nay có tin hay không, thực ra vận mệnh của một người đã được định đoạt ngay từ khi người đó được sinh ra.
Liệu số phận của người đó có thể dự đoán trước được không? Câu trả lời là khẳng định. Kể từ Hoàng đế Phục Hy, việc nghiên cứu bói toán và chiêm tinh đã tồn tại qua nhiều thời đại và trở thành phần bí ẩn nhất của văn hóa Trung Quốc.
Ông Trời cũng đã an bài cho một số người đặc biệt, chẳng hạn như thầy bói, hay ngày nay được gọi là nhà tướng số, tiết lộ một số bí mật Thiên cơ của tầng thấp cho con người thế gian, từ bậc quan lại quyền quý tới người dân phổ thông, để cho con người biết kính uý trước sự sắp đặt sâu xa của Trời Đất. Dưới đây là những câu chuyện kỳ diệu của bốn thầy bói thời xưa.
Thái Hòe có thể đoán trước được tuổi thọ của Hoàng đế
Thái Hòe, người huyện Đức Hưng, tỉnh Giang Tây, là một thầy tướng số nổi tiếng thời nhà Nguyên, nhưng không ai biết thầy của ông là ai.
Vào thời nhà Nguyên, Hốt Tất Liệt, người sáng lập nhà Nguyên, đã sai người triệu Thái Hòe vào cung và hỏi: “Trẫm có thể sống đến bao nhiêu tuổi?”.
Thái Hòe nói: “Tuổi thọ của bệ hạ là tám mươi tuổi”.
Vào tháng 2 năm 1294, Hốt Tất Liệt băng hà, lúc đó ông 80 tuổi.
Mục đích Hốt Tất Liệt triệu Thái Hòe tới, là để giúp ông chọn một người kế vị trong số các hoàng tôn ở đại điện. Hóa ra hoàng tử hiền đức Chân Kim lo lắng về “cơn sóng gió ngôi vị” và chết trẻ, Hốt Tất Liệt không còn cách nào khác đành phải tìm chọn một người khác lên ngôi, trong tâm ông đã nhắm tới con trai của Thái tử Chân Kim là Thiết Mục Nhĩ.
Trước câu hỏi của Hốt Tất Liệt, Thái Hòe chỉ trả lời đơn giản: “Một ngày nào đó, một người trong số họ sẽ trở thành Thái Bình Thiên Tử”.
Thái Hòe đang ám chỉ Thiết Mục Nhĩ, sau này là Nguyên Thành Tông, người đã khai mở ra “thời đại văn hoá, chính trị” tốt đẹp nhất của nhà Nguyên. Sau này, Thái Hòe ẩn cư trong núi và qua đời vì bệnh tật.
Phùng Hạc Lộc, người có thể dự đoán sinh tử
Phùng Hạc Lộc, một thầy xem tướng nổi tiếng thời nhà Minh, quê ở huyện Câu Dung, tỉnh Giang Tô, những năm đầu đời ông không biết đọc một chữ nào. Sau này, khi ở tuổi tráng niên, ông đã gặp một dị nhân, và được truyền dạy thuật xem tướng. Điều này cho thấy Phùng Hạc Lộc cũng là một người có huệ căn, phẩm chất rất tốt. Từ đó, Phùng Hạc Lộc không chỉ tinh thông tướng thuật mà còn am hiểu phép tắc, đạo lý, dần dần trở nên nổi tiếng.
Một ngày nọ, có một người họ Trần tới tìm Phùng Hạc Lộc nhờ ông xem tướng. Phùng Hạc Lộc đã bình luận bốn câu:
“Yến bãi quỳnh lâm chí khí hào,
Lạc dương tân liễu ánh cung bào.
Văn chương sự nghiệp câu kham tiện,
Bất sử sương phi thượng mấn mao”.
Tạm dịch:
Tiệc hết Quỳnh Lâm chí khí cao
Lạc Dương liễu biếc sáng áo bào
Sự nghiệp, văn chương đều tươi đẹp
Chẳng để tuyết sương nhuốm tóc mai
“Quỳnh lâm yến” trong bốn câu thơ trên là chỉ bữa tiệc được tổ chức cho các tiến sĩ tân khoa sau kỳ thi đình, bắt đầu có từ thời nhà Tống. Vào thời điểm đó, Tống Thái Tổ quy định rằng sau kỳ thi đình, hoàng đế sẽ công bố thứ hạng của khoa thi, và tổ chức tiệc ăn mừng. Vì bữa tiệc được tổ chức tại vườn Quỳnh Lâm nổi tiếng nên nó được gọi là “Quỳnh Lâm yến”. Từ “sương” ở câu cuối hàm ý chỉ màu trắng, trên hàng tóc mai ở hai bên thái dương sẽ không có sợi tóc bạc, mang ý nghĩa là không trường thọ.
Đại ý của bốn câu này là ông Trần sẽ đỗ tiến sĩ, lúc đó khí phách phấn chấn, vào mùa xuân sẽ lên làm quan. Ông rất có thành tựu cả trong văn chương và sự nghiệp, khiến mọi người ngưỡng mộ, chỉ có điều thọ mệnh của ông lại rất ngắn ngủi.
Quả nhiên, đúng như Phùng Hạc Lộc dự đoán, ông Trần đã trở thành tiến sĩ khi còn trẻ và dấn thân vào con đường làm quan, nhưng ông cũng qua đời khi còn trẻ.
Một lần khác, Phùng Hạc Lộc sau khi xem tướng cho một người đàn ông đến từ Hưng Hóa, ông đã bảo anh ta nhất định không được ra khỏi nhà trong tháng giêng, nếu không sẽ gặp tai họa lớn. Người đàn ông này hết mực tin tưởng ông Phùng, đã đóng kín cửa không đi ra ngoài. Tuy nhiên, vào ngày mồng 5 tháng giêng, vợ người đàn ông này bắt anh ta phải đi thăm bố mẹ vợ. Anh ta không muốn đi, nhưng không thể thuyết phục được vợ, nên bất đắc dĩ đành phải rời nhà đi. Khi đi đến một cây cầu, anh ta bắt gặp một người đang biểu diễn múa lân, và rất nhiều người tụ tập xung quanh để xem. Trong đám đông chen chúc, anh bị dồn đẩy và rơi xuống cầu, tử vong.
Phùng Hạc Lộc là đệ tử trong hơn 30 năm của Lý Xuân Phương, Nội các Đại học sĩ thời nhà Minh. Vài tháng trước khi qua đời, Phùng Hạc Lộc đã tiên đoán rằng, mình sẽ qua đời vào ngày nào, tháng nào. Đúng tới hôm đó, quả nhiên điều này đã trở thành sự thật.
Trương Điền biết rõ số mệnh của con trai
Ngoài ra, vào thời nhà Minh, còn có một thầy bói nổi tiếng tên là Trương Điền. Một hôm, khi ông đang nói chuyện với khách thì con trai người hàng xóm đến trả tiền đã nợ ông. Nhưng điều kỳ lạ là Trương Điền không nhận, lại còn đưa tiền cho anh ta và yêu cầu anh ta nhanh chóng rời đi.
Vị khách chứng kiến sự việc đó rất bối rối, và trong lời nói có ý trách móc Trương Điền. Trương Điền nói với vị khách rằng, cậu con trai nhà hòng xóm kia mệnh ngắn, không qua nổi miếu Thái uý. Quả nhiên, cậu con trai kia đi đến miếu Thái Uý thì bị đột tử, qua đời.
Ngày hôm sau, Trương Điền dậy sớm nhìn vào gương và tự nhủ: “Nếu mình ở nhà, mình sẽ bị liên lụy và gặp họa”. Vì vậy, ông lập tức đến miếu Cửu Lý để tránh tai họa. Điều thú vị là sau khi bước vào miếu, nhìn thấy tượng Thần, ông lập tức rời đi và nói: “Thần còn gây họa cho tôi lớn hơn” . Không quá ba ngày sau, một trận hỏa hoạn xảy ra ở Cửu Lý miếu và ngôi miếu đã bị thiêu rụi.
Nói chung, ngôi miếu bị phá hủy, nhất định phải có nguyên nhân chứ không phải do Thần Phật không bảo hộ. Đúng hơn, có thể là do những thứ xấu đã xâm nhập vào ngôi miếu, hoặc do người dân địa phương nơi đó không tôn trọng Thần Phật mà gây ra tai họa.
Con trai của Trương Điền là một thương nhân. Một lần, anh ta định qua sông để mua hàng. Trương Điền đặc biệt chuẩn bị đồ ăn và rượu tiệc để tiễn con trai. Vợ ông rất bối rối khi thấy điều bất thường này nên đã hỏi nguyên nhân.Trương Điền nói: “Con trai sẽ rơi xuống nước và chết. Chúng ta có ân phụ tử, nên phải từ biệt nó”.
Vợ của Trương Điền lo lắng chất vấn chồng: “Tại sao ông không ngăn cản con trai mình lại?”
Trương Điền nói: “Đây là số phận của nó, có tránh cũng không thoát”.
Vợ ông không chịu nghe, đã ngăn cản không cho con trai đi ra ngoài. Nhưng chỉ vài ngày sau, con trai ông vẫn trượt chân và chết đuối, đúng như Trương Điền đã nói, đây là số mệnh của anh ta.
Những câu chuyện thần kỳ như thế của Trương Điền có rất nhiều. Người ta nói rằng tướng thuật của ông là được Thanh Đạo nhân truyền lại, và đã dặn dò ông không được truyền lại cho người khác. Vì vậy, sau khi Trương Điền qua đời, tướng thuật của ông cũng bị thất truyền.
Thái lão ông tiên đoán số phận danh thần
Vào thời nhà Thanh, ở huyện Đức Thanh, tỉnh Chiết Giang (ngày nay là Hồ Châu), có một lão ông họ Thái. Ông là người tinh thông thuật số. Một ngày nọ, có một người đàn ông tên Sử Quỳ đến thăm, ông ta là tiến sỹ thời Khang Hy và đã làm quan đến Chiêm Sự. Người này cũng nghiên cứu rất nhiều về thuật số. Thái lão ông kể cho Sử Quỳ rằng, một người mà họ đều quen biết vừa có cháu trai, theo tính toán số mệnh thì người cháu này có mệnh phú quý, phúc đức thâm hậu. Nhưng nếu cậu bé này sinh ra muộn hơn một thời thần thì sẽ có số mệnh đại phú quý.
Sử Quỳ bèn hỏi về thời thần đó là gì, khi nghe xong liền sửng sốt: “Năm nay tôi mới sinh con trai, nó cũng ra đời vào thời thần này”.
Thái lão ông lập tức chúc mừng Sử Quỳ, và nói: “Con trai của anh tương lai nhất định sẽ đạt tới địa vị rất cao”.
Quả đúng như dự đoán, khi con trai của Sử Quỳ là Sử Di Trực lớn lên đã thi đỗ tiến sĩ năm 19 tuổi, và lần lượt giữ chức Lại Bộ Thị Lang, Thống đốc Phúc Kiến, Thống đốc Lưỡng Giang (chỉ hai tỉnh Giang Nam và Giang Tây), tuần phủ Thiểm Tây, Lại Bộ Thượng Thư, Quân cơ đại thần. Sách lịch sử nói rằng ông là người “vô cùng độ lượng, phong độ nhanh nhẹn”, và là một danh thần nổi tiếng của thời đại.
Bốn người thầy bói kể trên chỉ là một số ít đại diện cho những người có thể thấy được Thiên cơ trong dòng sông dài lịch sử. Trong các triều đại, những người như vậy kỳ thực không phải là hiếm, họ hoặc là quan trong triều đình hoặc ẩn cư nơi thế gian. Trong khi hoàn thành sứ mệnh của mình, họ cũng để lại một con đường cho các thế hệ tương lai khám phá thế giới chưa biết.
Nguồn: ntdvn