Chủ đề luân hồi luôn thu hút sự chú ý và hiện nay đã có một ngành khoa học riêng biệt nghiên cứu về lĩnh vực này. Đặc biệt trong sách cổ Trung Quốc có ghi lại rất nhiều câu chuyện chứng minh luân hồi là có thật.
Để trả lời cho câu hỏi: Tại sao và làm thế nào để một người chuyển sinh? Họ sẽ đầu thai về đâu? Lý do để trở thành một người nam hay một người nữ là gì? Tuổi thọ của con người có thể thay đổi được không? vv… mời các bạn đón đọc những mẫu chuyện dưới đây; một số manh mối về luân hồi sẽ được chúng tiết lộ.
Tuổi thọ có thể thay đổi được không? Làm thế nào để xác định đầu thai thành người nam hay người nữ?
Triệu Sinh 16 tuổi là con trai của gia đình họ Triệu ở Ninh Hải. Cậu ta từ nhỏ đã mắc bệnh nặng. Vào một ngày, khi đang trong trạng thái linh hồn li thể, cậu bất ngờ nhìn thấy người cha đã quá cố của mình hiện đang làm thị vệ cho quan lớn ở dưới âm phủ.
Người cha khi nhìn thấy cậu thì ngạc nhiên hỏi: “Con trai, sao con lại vào nhầm chỗ này? Cha sẽ cùng con đi gặp thần Thành Hoàng đang cai quản nơi đây để hỏi xem sao” – rồi ông đưa Triệu Sinh đến quan phủ.
Người gác cổng nhận ra họ và thần Thành Hoàng đã chào đón họ như những vị khách. Viên thị vệ nói với thần Thành Hoàng rằng, Triệu Sinh là con trai của ông ta ở kiếp sống trước. Nó còn nhỏ như vậy bằng cách nào lại phải vào âm phủ?
Vị Thành Hoàng đã kiểm tra các ghi chép trong sổ sinh tử cho cậu ta, và nói: “Thiếu gia có thể trở về dương thế và sống thêm 10 năm nữa.” Sau khi nghe thấy điều này, trái tim Triệu Sinh như bị bóp nghẹt, nét mặt cậu đột nhiên trở nên buồn bã.
Thành Hoàng hiểu được tâm tư ý nghĩ của cậu nên nói: “Thọ mệnh trong sổ sinh tử không hoàn toàn cố định. Nếu làm nhiều việc thiện có thể kéo dài tuổi thọ.”
Bỗng quan sai đến bẩm báo: “Khương tiết phụ đã đến rồi ạ!”. Thần Thành Hoàng hạ lệnh cho lính canh mở cửa giữa và hai bên quan sai đều cúi đầu cung kính nghênh đón.
Triệu Sinh chăm chú nhìn Khương tiết phụ, bà ta đã ngoài 70 tuổi. Lúc này, thần Thành Hoàng nói với bà lão: “Bà đã quyết tâm làm một góa phụ, suốt 40 năm đạo đức không thay đổi. Bây giờ bà nên tái sinh làm vợ của một người nào đó.”
Khương khiết phụ gấp gáp hỏi: “Kiếp sau tôi có thể có được thân nam tử không?”
Thành Hoàng đáp: “Đi đầu thai nếu không mê muội, kiếp sau, bà nhất định có thể làm quan lớn.” Nói xong, ông lập tức sai người tấu nhạc tiễn đưa Khương tiết phụ ra khỏi âm phủ.
Triệu Sinh tỉnh dậy sau cơn hôn mê. Hóa ra cậu ta đã mê man bất tỉnh suốt một ngày đêm. Nhưng trong một ngày đêm này, quả nhiên góa phụ già họ Khương ở thôn Nam đã bị bệnh chết. Sau khi trở về từ âm phủ, Triệu Sinh nghe lời Thành Hoàng, cậu làm nhiều việc thiện và sống đến hơn 80 tuổi.
Một ngôi miếu cổ kính
Vào những năm cuối đời Sùng Trinh của triều đại nhà Minh, Trương Hiến Trung và băng đảng côn đồ của hắn đã tàn sát vô số người dân ở Tứ Xuyên. Một người đàn ông ở Ma Thành (nay thuộc Hoàng Cương, tỉnh Hồ Bắc) đã bị chúng giết chết. Linh hồn của ông ta bị gió thổi phiêu đãng trong ba năm vẫn chưa về đến nhà. Vì vậy, ngay sau khi nghe thấy tiếng gió, ông lập tức nằm xuống đất, cố bám chặt vào rễ cây để không bị gió thổi bay. Cuối cùng, ông cũng trở về quê nhà của mình.
Lúc đó trời còn tối và cổng thành vẫn chưa mở nên ông ngồi nghỉ ngơi ở ngôi miếu thờ thần Đông Nhạc Thái Sơn, hay được gọi là đền Nhạc Đế.
Lúc này, ông bỗng nhìn thấy một vị thần, trông như là phán quan âm tào, ông ấy bay đến ngôi đền, trên tay cầm một cuốn sổ, hướng về phía Nhạc đế thưa thỉnh: “Xin ngài hãy ban cho người đàn ông ở Ma Thành một đứa con trai.”
Nhạc đế trả lời: “Người này đã phạm tội quá lớn, không thể có con trai. Ta không dám trái lệnh của thiên thượng.”
Lúc này, vị phán quan nói: “Một ngày nọ, người họ Mai này nhìn thấy một người đàn ông sắp chết vì lạnh. Bởi vậy, ông ấy đã mua một bó cỏ để giúp ông ta sưởi ấm. Người đàn ông ấy đã hồi sinh trở lại, cho nên ông ấy xứng đáng có một đứa con trai.”
Lúc này, Nhạc đế nói: “Ngươi có thể biến người đàn ông ngồi trước ngôi đền thành con trai của ông ấy.”
Ngay lập tức, bốn đến năm người từ trong ngôi đền bước ra. Họ kéo linh hồn của người đàn ông đang ngồi nghỉ ngơi trước đền vào trong sảnh. Ông ta hét lớn: “Ta là người, sao lại bảo ta đi đầu thai?”
Cả nhóm cười: “Ngươi là người, sao lại sợ gió mà lại đi vào ban đêm?”
Lúc này ông ta mới giật mình biết rằng mình đã chết và đang là một hồn ma vất vưởng. Khi đến đại sảnh, ông nói với phán quan: “Cho dù tôi được đầu thai, tôi cũng không muốn làm con của gia đình họ Mai. Tôi đã biết anh ta từ lâu, biết rất cặn kẽ rõ ràng, làm sao tôi có thể làm con trai của nhà họ?”
Phán Quan nói: “Nhà ngươi cứ yên tâm làm con trai của hắn, điều đó sẽ có lợi cho ngươi.”
Ông ta ghi nhớ lời của phán quan và đồng ý đi theo đám quan sai. Họ đã hộ tống ông đến cổng nhà họ Mai. Đêm hôm đó, Mai phu nhân sinh hạ một đứa con trai. Đứa con trai này thực sự là một “quái nhân”. Vừa mới sinh ra nó đã biết nói. Họ Mai kinh sợ đến mức muốn giết chết nó.
-“Đợi đã!”
Lúc này, đứa bé liền kể lại câu chuyện về kiếp trước và nói lí do vì sao nó lại chuyển sinh vào gia đình này. Người nhà họ Mai nghe xong vô cùng kinh ngạc. Đúng là trên đầu ba thước có thần linh.
Kể từ đó, gia đình họ chấp nhận nuôi dạy đứa con trai kỳ lạ này và chăm chỉ hành thiện tích đức. Người con trai của gia đình họ Mai đến năm Khang Hy Bính Thần (năm 1676 sau Công nguyên) vẫn còn sống.
Hy vọng hai câu chuyện trên có thể giúp bạn tin tưởng luật nhân quả và sự luân hồi chuyển kiếp; từ đó siêng năng làm việc thiện để tương lai hoặc kiếp sống sau có được cuộc sống tốt đẹp hơn.
Minh Nguyệt biên dịch
Nguồn: Epoch Times.