Giáo dục con cái là một loại trí tuệ và là bài kiểm tra trình độ học vấn của chính cha mẹ
Xia Chuzun từng nói: “Giáo dục không có tình yêu giống như hồ không có nước”.
Con trai sinh ra trong gia đình giàu có, cha mẹ không thể nào lại để cho con mình sống nửa đói nửa ăn như con nhà nghèo được.
Còn con gái sinh ra trong một gia đình nghèo khó, cha mẹ cũng không thể để con sống cuộc sống được phủ vàng bạc và thuận lợi thăng quan tiến chức như con nhà giàu được.
Kỳ thật, chỉ cần nhìn vào lịch sử cổ đại và hiện đại trong và ngoài nước, mà thấy những vị vĩ nhân hay danh nhân, đó cũng không phải là kết quả của việc nuôi dưỡng phú hay nuôi dưỡng cùng, mà là kết quả của quá trình nuôi dạy!
Cả Tư Mã Quang và Tăng Quốc Phiên, đều đã thắp lên ngọn đèn trí tuệ cho Trung Quốc trong việc giáo dục con cháu.
Đặc biệt, cuốn sách dạy con của Gia Cát Lượng được viết với những lời lẽ nghiêm túc và ý nghĩa sâu sắc:
“Dùng tĩnh tu thân, dùng kiệm nuôi dưỡng đức. Không đạm bạc thì không tỏ rõ được chí hướng, không yên tĩnh thì không thể xây dựng được chí hướng cao xa. Phàm việc học, cần phải tĩnh, và để thành tài thì cần phải học. Không học thì không lấy gì để phát triển tài năng, không quyết chí thì không có cách gì đạt thành tựu việc học. Nếu dâm đãng, sẽ không thể khơi dậy nghị lực của mình, và nếu nóng nảy, sẽ không thể trau dồi được năng lực của mình”.
Tuy trong sách dạy con có chữ “kiệm”, nhưng cũng không có nghĩa là “nuôi dưỡng cùng”, có thể nói tiết kiệm là mỹ đức vĩnh hằng được thể hiện ở mỗi người, dù nghèo hay giàu có, bất kể là đàn ông hay đàn bà!
Có thể thấy, giáo dục có nghĩa là một người nhất định phải hiểu những tiêu chuẩn cơ bản nhất về “đúng” hay “sai” ngay từ khi còn nhỏ. Đó là sự thật và lẽ thường nhất định phải được hiểu.
Giáo dục là sự trau dồi nhân cách tốt đẹp bên trong của một người, thể hiện ở vẻ đẹp thanh nhã bên ngoài và vẻ đẹp điềm tĩnh tỏa ra hương thơm từ bên trong.
Vì vậy, khi một người được giáo dục tốt, người đó sẽ có khả năng cư xử phù hợp, tiến và lùi một cách có chừng mực, đồng thời có thể nắm bắt được sự cân bằng hợp lý giữa các lựa chọn.
Khi thành công, anh ta có thể vui mừng khôn xiết, nhưng sẽ không đắc ý quên hình;
Khi thất bại, anh ta có thể cảm thấy buồn chán, nhưng sẽ không để khí phách tinh thần sa sút;
Làm quan, giàu sang quyền quý, sẽ không làm mất đi lương tri, hay mất đi cảm giác riêng tư;
Là một thường dân, vẫn sẽ kiên cường hiên ngang lẫm liệt, và sống thanh tịnh với trái tim trong sáng, tâm hồn trong sáng;
Sau khi mắc sai lầm, bạn nhất định sẽ tìm ra điểm mấu chốt của vấn đề là ở bản thân mình thay vì oán trời trách đất và tìm cách trốn tránh trách nhiệm…
Giáo dục không phải là dành riêng cho gia đình giàu có, cũng không phải là tư tàng riêng của gia đình nghèo, mà là vật báu vô giá mà bất cứ gia đình, cha mẹ hay thầy cô nào cũng có thể trao tặng cho con cái, là ngọn đèn trí tuệ sáng tạo cho thế giới tâm linh của mỗi đứa trẻ.
Một đứa trẻ sinh ra trong một gia đình nghèo khó, được giáo dục, biết bám sát thực tế và phát triển bản thân;
Một đứa trẻ sinh ra trong một gia đình giàu có, được giáo dục, biết tận dụng những lợi thế của bản thân để tự mình phát triển trong tương lai.
Bởi vậy, giáo dục là nuôi dưỡng tâm hồn người lớn bên trong trẻ, là nền tảng giáo dục trẻ trở thành nhân tài, là một công trình mang tính hệ thống giúp trẻ phát triển về mọi mặt, trong đó có thể chất và tinh thần.
Giáo dục con cái là một loại khoa học, không thể bao hàm “giàu nghèo” được;
Giáo dục con cái là một loại trí tuệ và là bài kiểm tra khảo nghiệm trình độ học vấn của chính cha mẹ!
Kỳ Mai biên dịch
Trần Bách Thánh – aboluowang