Người phụ nữ tôi gặp là một hồn ma đã sống trên trần thế hơn chục năm
Vào thời nhà Đường, có một người dân ở Kinh Châu tên là Hác Duy Lượng, anh tính tình thẳng thắn, gạn dạ nhưng không tránh khỏi nhiều lúc cục cằn, làm việc bất chấp mà không nghĩ gì đến hậu quả, cũng không sợ hãi khi xung đột với người khác.
Vào năm Hội Xương thứ hai, Hác Duy Lượng hẹn bạn bè đi du ngoại, đó là một ngày gần với lễ hội Thanh minh, hai người bạn cùng nhau đi dạo ở ngoại ô, họ tổ chức thi đấu sức mạnh ngoài trời và cùng nhau chơi cầu mây, rồi rủ nhau đi uống rượu.
Một lúc sau, họ say đến mê man, họ ngơ ngác lảo đảo đến một nghĩa trang, họ ngủ thiếp đi mà không để ý đến xung quanh đang ở đâu, chỉ trong chốc lát họ đã chìm vào giấc ngủ. Trong chốc lát màn đêm đã buông xuống, mặt trời ban ngày đã biến mất, xung quanh họ được bao phủ bởi màn đêm đen như mực.
Lúc này, Hác Duy Lượng và người bạn của anh dần tỉnh dậy, khi họ đang muốn đứng dậy trở về nhà thì đột nhiên nhìn thấy một ngôi nhà bên đường, ngôi nhà đổ nát, cũ kỹ, bên trong có ánh sáng mờ nhạt. Tuy ngôi nhà có chút kỳ quái, nhưng Hác Duy Lượng cũng không có suy nghĩ nhiều mà bước tới trước cửa nhà hỏi thăm, anh hi vọng có thể xin được gia đình kia một chút đồ uống. Sau đó, người ra mở cửa là một người phụ nữ với sắc mặt u ám, bên trong ngôi nhà cô đang đan lát, cô rất niềm nở mời anh vào trong nhà ngồi.
Một lúc sau, người phụ nữ lên tiếng nói rằng cô thích tính cách dũng cảm của Hác Duy Lượng và có một việc hy vọng anh có thể thực hiện được tâm nguyện của cô. Hóa ra người phụ nữ này đã không còn sống, cô họ Trương, kết hôn với Lý Tự Hoan là một quan chức, họ đã sống với nhau rất hạnh phúc, tuy nhiên những ngày tháng tốt đẹp của họ không kéo dài được bao lâu thì chồng cô được lệnh triều đình đến biên cương canh giữ. Sau ngày chồng cô ra đi, anh đã không bao giờ quay lại thăm cô, do đó cô đã không được gặp chồng mình một lần nào nữa, cô đã sống những ngày tháng cô đơn rồi sinh bệnh mà chết.
Việc hậu sự chôn cất cho cô đều do hàng xóm lo liệu, do các thủ tục chưa hoàn tất nên cô không thể đăng ký hộ tịch vào âm phủ. Trong mười năm qua, linh hồn của cô ở trong trạng thái như mộng ảo, chỉ có thể phiêu lãng, bồng bềnh 4 phương không ổn định. Vì vậy, lần này gặp được Hác Duy Lượng, cô hy vọng có thể nhận được sự giúp đỡ của anh, mong anh có thể sớm ngày an táng cô đầy đủ ổn định để cô được yên giấc. Mặc dù Hác Duy Lượng có thể trạng rất tốt, hoàn toàn không lo ngại về sức lực, nhưng số tiền để lo tang lễ lại là một vấn đề lớn đối với anh.
Về vấn đề này, người phụ nữ cho biết, sau khi thành ma, thỉnh thoảng cô vẫn đảm nhận một số công việc thủ công ở đây cho một người họ Mỗ, đã mấy năm trôi qua cô đã tiết kiệm được hơn 130.000 nhân dân tệ, nên cô đã có đủ khả năng chi trả cho việc chôn cất, chỉ khi đó Hác Duy Lượng mới đồng ý với lời thỉnh cầu của cô.
Sáng hôm sau, Hác Duy Lượng đến thăm nhà người họ Mỗ mà cô đã nói, những gì anh biết được từ người họ Mỗ trùng khớp với những gì người phụ nữ nói, vì vậy anh đã kể cho người họ Mỗ nghe chuyện xảy ra đêm qua, rồi họ cùng nhau đi đến nghĩa trang. Sau đó, họ mở quan tài chôn cất người phụ nữ thì phát hiện bên trong thực sự có 130.000 nhân dân tệ, hai người đã không khỏi cảm thương cho hoàn cảnh của cô gái.
Sau khi thu được tiền của người phụ nữ, họ góp tiền cùng với bạn bè, tổng cộng số tiền cũng được 300.000 nhân dân tệ để tổ chức một buổi lễ an táng đầy đủ và trang trọng cho người phụ nữ. Đêm hôm đó, Hác Duy Lượng và người họ Mỗ trong giấc mơ đều thấy người phụ nữ đó xuất hiện, có lẽ tâm nguyện của cô trên thế gian này đã được thực hiện.
Đăng Dũng biên dịch
Nguồn: secretchina