“Thuận theo tự nhiên” là cách sống của người trí tuệ, đọc xong bạn sẽ được lợi cả đời
Người ta thường nói, mưu sự tại người, thành sự tại trời. “Đạo Đức Kinh” nói: “Người thuận theo đất, đất thuận theo trời, trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo tự nhiên”.
Mọi việc trong cuộc sống hãy để thuận theo tự nhiên. Mọi thứ đều thành hư không nhưng nhân quả tuần hoàn, hiểu được tùy duyên mới là trạng thái tốt nhất trong cuộc sống.
Mọi thứ xảy ra đều có lý do, cưỡng cầu không được
“Thái Thượng Cảm Ứng Thiên” nói: “Họa phúc không có cửa, là do người ta tự mời đến cho mình. Thiện ác có báo ứng, như bóng với hình”. Có một số điều, không thể ép buộc; có một số người, không thể giữ lại. Không phải bạn không đủ nỗ lực, mà là khi đối mặt với nghiệp chướng, không phải nỗ lực nào cũng có được kết quả như mong muốn.
Trước đây, có một thư sinh, cùng vị hôn thê định hôn ước, hôn lễ sẽ được tổ chức vào một ngày nào đó. Chàng thư sinh đã chuẩn bị mọi thứ cho hôn lễ, nhưng không ngờ vào ngày hôm đó, vị hôn thê của anh lại đi lấy người khác. Chàng thư sinh bị đả kích nặng nề, lâm bệnh nặng không dậy nổi.
Một hôm, có một vị đạo sĩ đi ngang qua, từ trong ngực lấy ra một tấm gương cho chàng thư sinh xem. Trong gương thấy một nữ tử bị sát hại, trên thân không một mảnh vải, nằm trên bãi biển. Có một người đi ngang qua, lấy quần áo che cho cô rồi rời đi ngay. Sau đó, một người khác đi ngang qua, đào một cái hố, cẩn thận chôn cất cô.
Đạo sĩ nói với chàng thư sinh rằng người đầu tiên đi qua là anh ở kiếp trước, người phụ nữ đó là vị hôn thê của anh ở kiếp này. Kiếp này cô ấy yêu anh là để báo đáp lòng tốt của anh ở kiếp trước; nhưng người cô ấy muốn báo đáp cả đời lại là người đã chôn cất cô ấy ở kiếp trước, chính là chồng cô ấy kiếp này.
“Đạo Đức Kinh” nói: “Họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của họa”. Thực ra, được chưa chắc đã hạnh phúc, mất chưa chắc đã đau khổ, hết thảy đều là an bài tốt nhất. Con người có ngàn vạn tính toán nhưng không bằng Trời tính, làm người chỉ có tuân theo quy luật tự nhiên thì mới có thể vẹn cả đôi đường, mọi việc mới suôn sẻ.
Vạn vật trên đời đều có nhân quả, nửa điểm cưỡng cầu không được, thay vì khổ sở truy cầu không bằng thuận theo tự nhiên. Đạo trời là không có tình thân, chỉ có ưu ái cho người lương thiện; hãy làm những điều tốt thì không lo không có tiền đồ.
Đời là vô thường, vạn vật tùy duyên
“Đạo Đức Kinh” nói: “Trời dài, đất lâu. Sở dĩ trời đất có thể trường tồn là vì trời đất không sống cho mình, cho nên có thể trường tồn”.
Thuận theo tự nhiên là một phương pháp tự thân thích ứng với hoàn cảnh, đồng thời cũng là bí quyết nuôi dưỡng thân tâm. Năm tháng dài vô tận, tuổi thọ thì có hạn, con người ta sống cả đời, tranh đấu vì điều gì, cố gắng đạt được điều gì? Cuộc đời sức khỏe là phước lành lớn nhất, không tranh không giành là cuộc sống tốt nhất.
Trong “Hoàng đế nội kinh”, Hoàng Đế hỏi Kỳ Bá: “Người thời thượng cổ, người ta trăm tuổi sức khỏe vẫn tốt, trông không có vẻ già. Mà người bây giờ, hơn năm mươi tuổi đã suy yếu, đây là vì sao?”
Kỳ Bá đáp: “Thời xưa, con người thuận theo âm dương của trời đất, thuận theo quy luật tự nhiên, ăn uống điều độ, sinh hoạt điều độ, làm việc điều độ nên sống lâu khỏe mạnh. Người đời nay mưu cầu danh lợi, mưu cầu lạc thú, sinh hoạt trái với tự nhiên, thân tâm làm sao có thể hài hòa được?”
Trong “Hoàng Đế nội kinh” còn nói: “Tâm chí thảnh thơi, ít dục vọng, ít lo âu, thân xác vận động nhưng không mệt mỏi. Vì ít tham cầu nên mọi người mong muốn gì đều được như mong muốn”. Thuận theo số phận nên không tranh, tâm an nên không sợ hãi; trên đường đời không tránh khỏi có phong ba mưa gió; nhưng tai họa lớn nhất là sóng lên khi không gió và đất bằng nổi sóng. Cuộc sống nếu biết làm theo tự nhiên, không chỉ là một loại trí tuệ, mà còn là một loại tâm thái.
“Đạo đức kinh” nói: “Vì không tranh giành, nên thiên hạ mới không tranh với mình”. Một người mạnh mẽ thực sự không phải là vượt qua người khác, mà là vượt qua chính mình. Một người khôn ngoan thực sự, dù không biết làm thế nào để giành chiến thắng, nhưng biết làm thế nào để không tranh không đấu. Trong mệnh có, cuối cùng cũng phải có; trong mệnh không có, cưỡng cầu cũng không được. Tranh giành đầu vỡ máu chảy chưa chắc vui vẻ, tùy thuận thiên đạo mới là hạnh phúc.
“Đạo đức kinh” nói: “Làm thì hỏng, giữ thì mất. Thánh nhân không làm nên không hỏng, không giữ nên không mất”. Đi ngược đạo trời, càng làm càng sai lầm. Chấp niệm càng sâu, thống khổ càng nhiều.
Người thực sự thông minh luôn biết thuận theo tự nhiên, không tranh giành với người khác, không ganh đua với thế giới. Cái gì nhìn không quen, quen thuộc; cái gì không buông xuống được, buông xuống, thuận theo tự nhiên là sự giải thoát của tâm hồn, ung dung tự tại sống hòa hợp đất trời.
Bảo Châu biên dịch
Nguồn Aboluowang