Đinh Phỉ thường xuyên tham ô, hành xử thất thường, nhưng vì sao Tào Tháo luôn tìm cách tha tội cho hắn?
Trong tập đoàn Tào Ngụy, có một người hành xử rất thất thường, ngang nhiên tham lam tiền bạc, nhiều lần khai man lấy tiền công quỹ. Tào Tháo chẳng những không so đo còn coi hắn như tri kỷ, người này chính là Đinh Phỉ.
Đinh Phỉ là một người rất có năng lực và đã đưa ra nhiều chiến lược hữu ích cho Tào Tháo, nhưng ông cũng là người có chút lòng tham. Tuy nhiên tham lam tiền bạc trong quản lý hậu cần là một vấn đề lớn.
Vì vậy, rất nhiều người đã phàn nàn với Tào Tháo về trường hợp của Đinh Phỉ, yêu cầu trừng phạt nghiêm khắc ông ta nghiêm khắc. Nhưng Tào Tháo thì không, mỗi lần có người kiện Đinh Phỉ tội tham ô, Tào Tháo rất tức giận, nhưng lại sớm tha thứ cho ông ta. Vì sao Tào Tháo là một người nghiêm khắc trong việc điều hành quân đội, tại sao ông lại khoan dung với Đinh Phỉ? Trên thực tế có một lý do cho điều này.
Năm 189 sau Công nguyên, Hán Linh Đế qua đời, sau khi Đổng Trác nhân cơ hội dẫn quân vào kinh đô để nắm chính quyền, ông ta bắt đầu lũng đoạn triều chính, làm rất nhiều điều độc ác.
Lúc này, Tào Tháo nhận thấy Hán thất nhất định sẽ đại loạn nên đã chiêu binh mãi mã ở Trần Lưu, đặt nền móng cho việc bình định thiên hạ sau này. Đinh Phi lúc này đã trốn thoát sang Tào Tháo, vì thân phận là đồng hương nên Tào Tháo đã chăm sóc Đinh Phỉ rất chu đáo.
Tuy nhiên, do lòng tham tiền của Đinh Phỉ không bỏ nên thường xuyên làm một số việc phi pháp. Khi đó, có người báo cáo với Tào Tháo rằng Đinh Phỉ tham ô công quỹ. Lúc đó Tào Tháo xem trọng tình đồng hương nên ông đã bỏ qua cho Đinh Phỉ.
Vào năm 196 SCN, để gia tăng ảnh hưởng của mình, thế lực của Tào Tháo ngày càng mạnh hơn, đã thực hiện chiến lược nghênh Thiên tử đến Hứa Đô. Sau đó, Tào Tháo bổ nhiệm Đinh Phỉ làm Điển quân hiệu úy.
Năm 211 SCN, Tào Tháo đích thân dẫn quân chinh phạt Mã Siêu, sau một thời gian bế tắc giữa hai bên, khi Tào Tháo hạ lệnh vượt sông, đích thân dẫn hơn 100 vệ binh chỉ huy vào bờ. Không ngờ, Mã Siêu, người dũng mãnh như Lữ Bố, bất ngờ dẫn kỵ binh xông tới. Tào Tháo đang băng qua sông, binh mã chuẩn bị qua sông thì bị kỵ binh của Mã Siêu tấn công.
Thấy tình thế cấp bách, Hứa Chử bèn nhanh chóng cắp Tào Tháo lên thuyền nhỏ trốn thoát. Bất ngờ, kỵ binh của Mã Siêu trên bờ bắn tên loạn, Tào Tháo ngồi trên thuyền hứng một trận mưa tên. Khi kỵ binh của Mã Triều nhìn thấy ngựa xe đầy trên bờ, liền xông vào tranh cướp, nhờ vậy Tào Tháo được cứu sống, vượt sông thành công.
Hóa ra số gia súc và ngựa này là do Đinh Phỉ thả. Tào Tháo thở dài: Nếu như hôm nay Đinh Phỉ không thả ngựa xe, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi. Ngay sau đó, Tào Tháo, đã tổ chức lại quân đội của mình và đánh bại Mã Siêu.
Trong những năm Nam Bắc phân tranh, Tào Tháo không bao giờ quên ơn cứu mạng của Đinh Phỉ, dựa vào đó, Đinh Phỉ được Tào Tháo đặc biệt quan tâm.
Năm 216 sau Công Nguyên, Đinh Phỉ cùng quân đội của Tào Tháo chinh phạt Đông Ngô, ai ngờ lúc này tính tham lam của Đinh Phỉ lại tái phát, ông đem những con trâu bò già yếu của nhà mình đổi lấy những con khỏe mạnh, béo tốt của nhà nước.
Sau đó, Đinh Phỉ bị cách chức và bị giam trong tù. Sau đó , khi Tào Tháo đến thăm Đinh Phỉ trong ngục, ông ta mở miệng hỏi: “Thụ ấn của ngươi đâu?”
Đinh Phỉ trả lời: “Đã đổi lấy bánh ăn rồi !”. Sau khi nghe điều này, Tào Tháo bật cười và nói với tùy tùng của mình: “Một số người nhiều lần đã đến gặp ta để phàn nàn về Đinh Phỉ, và ta cũng biết điều đó. Đinh Phỉ không đủ thanh liêm, nhưng ta sở dĩ không có trọng phạt hắn là có nguyên nhân, chẳng hạn con chó ở nhà ăn trộm vài thứ của chủ, nhưng nó lại biết bắt chuột để bảo vệ vựa lúa của chủ thì chúng ta không thể chỉ cần nhìn thấy một số lỗi của con chó mà trách phạt nó“.
Vì vậy, ông đã khôi phục chức vụ của Đinh Phỉ. Việc làm của Tào Tháo đối đãi với Đinh Phỉ rất cao thượng, không câu nệ tiểu tiết. Ví dụ, Quách Gia sinh hoạt không ngay ngắn, ông cũng không để ý, Đinh Phỉ tham vặt ông cũng không quan tâm, ông dùng người theo năng lực, dựa vào điểm mạnh yếu của người đó mà bố trí công việc sao cho hợp lý. Người đời nói ông là chiến lược gia biết dụng nhân và có lòng khoan dung rất lớn quả không sai.
Nguyệt Hòa
Theo sound of hope