Những đứa trẻ thường xuyên bị đánh đòn và những đứa trẻ không bao giờ bị đánh đòn có hai cuộc sống khác nhau
Trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, việc gia đình lựa chọn phương pháp giáo dục luôn là chủ đề được quan tâm rất nhiều.
Một số cha mẹ tin rằng việc kỷ luật nghiêm khắc sẽ giúp con họ phát triển, trong khi những người khác tin rằng giáo dục dựa trên tình yêu thương có thể nuôi dưỡng những đứa trẻ xuất sắc hơn.
Chúng ta đều biết rằng, hình phạt có tính yêu thương và vừa phải là có lợi, nhưng dùng cách xử phạt về thể xác đối với trẻ là tích cực hay tiêu cực, vẫn luôn là chủ đề được bàn luận sôi nổi.
Theo nghiên cứu của Giáo sư Lý Mai Cẩn, có sự khác biệt đáng kể về khả năng thích ứng tâm lý, hành vi và xã hội giữa những đứa trẻ thường xuyên bị đánh đòn và những đứa trẻ không bao giờ bị đánh đòn. Những khác biệt này thường quyết định quỹ đạo cuộc sống tương lai của chúng.
Giáo sư Lý Mai Cẩn là một nhà tâm lý học giáo dục nổi tiếng, từ lâu đã dành tâm huyết cho việc nghiên cứu tâm lý, hành vi và giáo dục của trẻ em. Trong nghiên cứu mới nhất của mình, cô cho rằng, dùng cách xử phạt về thể xác sẽ không chỉ gây tổn thương trên thân thể trẻ, mà còn hủy hoại sức khỏe tinh thần và khả năng thích ứng xã hội của chúng.
1. Phương diện tâm lý
Những đứa trẻ thường xuyên bị đánh đòn thường có mức độ lo nghĩ, uất ức và cảm giác tự ti cao hơn.
Chúng dễ cảm thấy chán nản, bất lực khi gặp khó khăn, thử thách.
Tình trạng tâm lý này thường khiến các em thiếu tự tin trong học tập và cuộc sống, từ đó ảnh hưởng đến sự phát triển của các em.
Ngược lại, những đứa trẻ không bao giờ bị đánh đòn lại có lòng tự tôn và sự tự tin cao hơn.
Khi gặp khó khăn, chúng có xu hướng tích cực tìm kiếm giải pháp cho vấn đề hơn là trốn tránh hoặc bỏ cuộc.
Trạng thái tâm lý này, chắc chắn đã đặt nền tảng vững chắc cho sự phát triển trong tương lai của chúng.
2. Phương diện hành vi
Trẻ em bị đánh đòn thường xuyên có nhiều khả năng biểu hiện ra những hành vi bất lương.
Chúng có nhiều khả năng xuất hiện việc trốn học, đánh nhau, trộm cắp và các hành vi khác.
Những hành vi này thường dẫn đến việc bị bài xích và cô lập trong trường học và cộng đồng.
Ngược lại, những đứa trẻ không bị đánh đòn lại có ý thức đạo đức và trách nhiệm cao hơn.
Chúng biết cách tôn trọng người khác, sẵn sàng giúp đỡ người khác hơn và sẵn sàng đảm nhận trách nhiệm của mình hơn.
Hành vi này chắc chắn đã giúp chúng nhận được nhiều sự công nhận và tôn trọng hơn trong trường học và cộng đồng.
3. Khả năng thích ứng xã hội
Những đứa trẻ thường xuyên bị đánh đòn thường có khả năng thích ứng xã hội thấp hơn.
Chúng có nhiều khả năng cảm thấy bối rối và bất an khi phải đối mặt với những tình huống hoặc mối quan hệ mới.
Hoàn cảnh này khiến chúng khó hòa nhập xã hội và tìm được chỗ đứng cho mình.
Ngược lại, những đứa trẻ không bao giờ bị đánh đòn lại có khả năng thích ứng xã hội cao hơn.
Chúng có thể thích nghi tốt hơn với môi trường và lối sống mới, đồng thời có khả năng đương đầu tốt hơn với những thay đổi và thách thức trong cuộc sống.
Khả năng này chắc chắn sẽ hỗ trợ mạnh mẽ cho cuộc sống và sự phát triển nghề nghiệp trong tương lai của trẻ.
Nghiên cứu của giáo sư Lý Mai Cẩn cho chúng ta thấy ảnh hưởng của việc bị đánh đòn thường xuyên và không bao giờ bị đánh đòn đối với trẻ em. Đối với các bậc phụ huynh và các nhà giáo dục, đây chắc chắn là một lời cảnh báo sâu sắc.
Chúng ta phải thừa nhận những tác động tiêu cực của việc dùng cách xử phạt về thể xác. Trừng phạt lên thân thể không chỉ gây tổn hại về thể chất của trẻ em, mà còn gây tổn hại đến sức khỏe tinh thần và khả năng thích ứng xã hội của trẻ. Vì vậy, chúng ta nên cố gắng tránh sử dụng cách xử phạt về thể xác này để giáo dục trẻ.
Như vậy, với tư cách là người làm cha làm mẹ, chúng ta nên thực hiện giáo dục gia đình khoa học như thế nào? Sau đây là một chút gợi ý bạn có thể tham khảo:
1. Tôn trọng cá tính của trẻ
Mỗi đứa trẻ là một cá thể độc nhất vô nhị, chúng ta nên tôn trọng sở thích và thế mạnh của chúng, hơn là ép buộc chúng làm theo ý muốn của chúng ta.
2. Làm gương cho con
Cha mẹ là tấm gương cho con cái noi theo, lời nói, việc làm của chúng ta sẽ ảnh hưởng đến con cái. Vì vậy, chúng ta nên cố gắng sống trung thực, đáng tin cậy và chăm chỉ nỗ lực để làm tấm gương tốt cho con cái.
3. Lắng nghe tiếng lòng của trẻ
Duy trì giao tiếp tốt với trẻ, và hiểu rõ suy nghĩ cũng như nhu cầu của chúng, là nền tảng để thiết lập mối quan hệ cha mẹ và con cái. Chúng ta nên học cách lắng nghe tiếng lòng của trẻ, dành cho chúng sự yêu mến và ủng hộ.
4. Dẫn dắt vừa phải
Khi trẻ mắc lỗi, chúng ta nên tập trung vào việc giáo dục và hướng dẫn thay vì chỉ trừng phạt chúng. Giúp trẻ thiết lập những giá trị và chuẩn mực hành vi đúng đắn bằng cách hướng dẫn trẻ nhận thức được hậu quả của những sai lầm.
5. Tạo không khí gia đình hòa thuận
Gia đình là cái nôi cho sự phát triển của trẻ và bầu không khí gia đình hòa thuận là điều cốt yếu cho sự trưởng thành của trẻ. Chúng ta nên cố gắng kiến tạo một môi trường gia đình tràn đầy sự yêu thương, sự quan tâm, để trẻ em có thể lớn lên hạnh phúc.
Đương nhiên, tính cách và trải nghiệm trưởng thành của mỗi đứa trẻ là khác nhau và phương pháp giáo dục gia đình chỉ là một yếu tố.
Ngoài ra, mục đích của việc giáo dục gia đình không chỉ là khiến trẻ tuân theo nội quy mà quan trọng hơn là rèn luyện khả năng tư duy độc lập, khả năng phán đoán và nhân cách đạo đức tốt.
Kỳ Mai biên dịch
Triệu Lệ – aboluowang