Nguồn gốc của loạn An Sử khởi nguyên của sự sụp đổ của nhà Đường? Phát hiện ra khỉ thần và mối liên quan
Mỗi khi thay đổi triều đại là đều đã có Thượng Thiên an bài, An Lộc Sơn khởi binh phản loạn, nhà Đường từ đó suy vi, đó cũng là Thiên ý.
Năm Thiên Bảo thứ 14 (năm 755) thời Đường Huyền Tông, Tiết độ sứ An Lộc Sơn khởi binh phản loạn, công chiếm Lạc Dương, năm sau xưng đế, tiến chiếm Trường An, lại sai thuộc cấp Sử Tư Minh chiếm khu vực rộng lớn Hà Bắc. Huyền Tông chạy đến Tứ Xuyên, Túc Tông nối đế vị ở Linh Võ (nay thuộc Ninh Hạ).
Năm 757, An Lộc Sơn bị chính con mình là An Khánh Tự giết chết, các tướng nhà Đường mà nổi bật là Quách Tử Nghi đã lấy lại Trường An, Lạc Dương. Năm 759, Sử Tư Minh giết An Khánh Tự, tự xưng Yên đế, chiếm Lạc Dương.
Không lâu sau Sử Tư Minh bị con mình là Sử Triều Nghĩa giết chết. Sau đó quân Đường liên tiếp đánh bại quân phản loạn, năm 763 Sử Triều Nghĩa bị ép phải tự sát. Cuối cùng cuộc phản loạn 7 năm được dẹp yên, nhưng nhà Đường cũng vì thế mà suy vi.
Căn cứ theo ghi chép trong “Định mệnh lục”, Đường Huyền Tông từng ở Cần Chính Lâu thiết ngự yến chiêu đãi văn võ bá quan, ngoài ra ở dưới lầu còn bố trí các loại biểu diễn tạp nghệ. Lúc đó Đường Huyền Tông và An Lộc Sơn cùng ngồi ở phòng Đông thưởng thức.
Sau, Thái tử Lý Hanh (người sau này là Đường Túc Tông) lấy lời ngay thẳng khuyên ngăn: “Nhi thần đọc tất cả điển tịch từ cổ chí kim, không thấy đâu ghi rằng kẻ hạ thần và quân vương ngồi chung một chỗ xem diễn trò“.
Đường Huyền Tông nói: “An Lộc Sơn tướng mạo kỳ lạ, ta là muốn mượn hắn cầu đảo trừ tà!”
Đường Huyền Tông từng cùng An Lộc Sơn tiệc tùng vào ban đêm, sau khi An Lộc Sơn uống say, nằm vật ra biến thành một con heo, nhưng lại có đầu rồng. Thủ hạ mang việc này bẩm báo Đường Huyền Tông, Huyền Tông nói: “Hắn ta là con rồng heo, không sao cả!“. Cuối cùng, Huyền Tông cũng không giết ông ta.
Có thể thấy được, An Lộc Sơn cũng là có lai lịch, chỉ có điều không phải chân long thiên tử, mà là rồng heo, khởi binh phản loạn xong xưng đế, mục đích cốt là để phá hủy nhà Đường.
Thuở đầu, An Lộc Sơn là một tiểu lại dưới trướng Hàn Quốc Công Trương Nhân Nguyện, Trương Nhân Nguyện vẫn thường để An Lộc Sơn rửa chân cho mình. Trương Nhân Nguyện có một nốt ruồi đen dưới chân, An Lộc Sơn khi rửa chân thì nhìn lén.
Trương Nhân Nguyện nhìn An Lộc Sơn cười nói: “Nốt ruồi đen là quý tướng của ta, ngươi đặc biệt chú ý quan sát nó, lẽ nào ngươi cũng có sao?”
Trong tướng học có nói: Lòng bàn chân có nốt ruồi thì quý vô cùng; chân đạp lên ngôi sao, có thể quản thiên binh vạn mã.
Lúc này An Lộc Sơn nói: “Tôi là một đứa không hiểu đạo, bất đồ hai chân tôi đều có nốt ruồi, so với của tướng quân thì đen mà to hơn, không biết ấy là điềm tốt gì?”
Trương Nhân Nguyện sau khi thấy nốt ruồi trên chân An Lộc Sơn thì rất kinh ngạc, càng gần gũi hơn, hậu đãi ông ta, sau đó Trương Nhân Nguyện nhận An Lộc Sơn làm nghĩa tử.
Từ đó, Trương Nhân Nguyện ngày càng thêm sủng ái, hết sức tiến cử An Lộc Sơn với triều đình. Có thể thấy được, thượng thiên an bài một triều đại (hoặc quốc gia) diệt vong, ắt sẽ tạo ra những thứ như “rồng heo”, “cóc ghẻ” v.v… đến gây họa loạn cho thiên hạ, nhân đó mà đi đến diệt vong.
Việc An Lộc Sơn khởi binh phản loạn, thì trước đó 12 năm, đã có một tảng bia đá tiên tri.
Lúc đó ở huyện Ngô, Tô Châu nhà Đường có một nông dân tên Uông Phượng, ông sống ở nơi sông nước giao nhau, vẫn thường phát sinh những chuyện kỳ quái. Không quá 10 năm, mà vợ con, người hầu trong nhà Uông Phượng đều chết cả. Uông Phượng cảm thấy ở chỗ này rất không yên ổn, vì vậy liền bán cho một người cùng thành tên là Thịnh Trung.
Thịnh Trung ở chưa đến 5-6 năm, thân thích của ông cũng chết không ít. Thịnh Trung hết sức lo sợ, bèn nghĩ cách bán rẻ đi, thế nhưng người người đều biết nguyên nhân là gì, cho nên thời gian rất lâu vẫn không bán được.
Lúc đó trong thành có một người tên Trương Lệ, nhà rất nhiều tiền. Người đi theo ông ta rất nhiều, thế lực rất lớn mạnh. Ông ta nổi danh trong thành là bại hoại, hoành hành ngang ngược, và là hàng xóm của Thịnh Trung. Ông ta mỗi ngày đến cửa quan làm việc, đều phải đi qua cửa nhà Thịnh Trung.
Có một ngày, ông ta từ xa trông thấy trong vườn nhà Thịnh Trung có hai luồng khí xanh như mũi tên sát kề nhau đâm thẳng lên trời.
Trương Lệ cho rằng ở dưới nhà này ắt là châu báu, mà nhiều năm rồi không người nào biết, cho nên khí tinh hoa mới bốc lên. Nhưng ông ta cũng không đem suy nghĩ ấy nói cho người khác biết, chỉ một mình ngày ngày quan sát.
Không lâu sau, ông ta đến chỗ Thịnh Trung, xin dùng 100 xâu tiền đồng để mua nhà Thịnh Trung, việc rất nhanh đã xong xuôi, liền dọn vào ở. Vào buổi sáng ông ta thấy khí xanh vô cùng sung mãn, vì vậy liền chuẩn bị xẻng và gầu xúc, đào vào chỗ khí xanh phát ra. Đào chưa đến 6-7 thước, đã đụng phải một khối đá to.
Đào xuống dưới bàn thạch liền phát hiện có một hòm đá, mặt trên có khắc đồ hình, công nghệ chế tạo hết sức tinh xảo, bốn phía dùng xích sắt chằng lại, đồng thời còn dùng sắt nóng chảy hàn cứng bốn phía, lại dùng vôi niêm phong rất nghiêm ngặt. Bốn mặt, mỗi mặt có đánh dấu bằng 7 chữ màu đỏ, văn tự giống như chữ triện biến điệu, kết cấu ngoằn ngoèo, khó có thể hiểu là gì.
Trương Lệ dùng búa kìm cố sức gõ mở hòm đá ra, đợi đến khi hòm đá mở ra, bên trong có một chậu đồng, chậu này cỡ 10 đấu, miệng chậu có nắp đậy.
Lại dùng hợp kim chì thiếc hàn chặt bảo vệ, còn in 9 ấn chú màu tía ở bên trên. Nhưng chữ trên ấn chú không giống với chữ lúc trước, mà giống như chữ thạch triện, không ai có thể giải thích.
Trương Lệ phá chiếc chậu ra, miệng chậu có 3 tầng vải đỏ che phủ. Trương Lệ vừa mới rạch ra, bỗng nhiên có một con khỉ lớn từ bên trong nhảy ra, mọi người đều kinh ngạc sợ hãi, không người nào dám tới gần. Qua thời gian lâu sau, có khỉ lớn nhảy ra đó chẳng biết đã đi nơi nào.
Trương Lệ thấy trong chậu có tảng đá khắc chữ rằng: “Năm Trinh Minh đầu tiên, ngày 15 tháng 7, Mao Sơn đạo sĩ Bào Tri Viễn, nhốt khỉ thần ở đây, nếu bị phát hiện, thì 12 năm sau, quân Hồ sẽ ngang ngược làm loạn, thiên hạ bốn phương khói lửa, mà người phát hiện ra thì không lâu sau cũng phải diệt tộc.”
Trinh Minh là niên hiệu của Trần Hậu Chủ Thúc Bảo, năm Trinh Minh đầu tiên là năm 587. Trương Lệ là vào tháng 10 năm Thiên Bảo thứ 2 (năm 743) phát hiện khỉ thần, tức là hòm đá đã chôn được 116 năm.
Đến mùa đông năm Thiên Bảo thứ 14, An Lộc Sơn khởi binh phản loạn, chính là 12 năm sau khi phát hiện khối bia đá, những điều khắc trên đá đã ứng nghiệm, sau đó 1 năm, nhà Trương Lệ gia cũng liền chết hết. Mao Sơn Đạo sĩ có thể thấy trước hết thảy từ hơn 100 năm trước, có thể thấy vạn sự đều là Thần an bài.
Theo NTDVN