Không ai có quyền lựa chọn nơi sinh ra, giới tính hay màu da… Rất nhiều thứ tốt – xấu, đáng buồn thay, lại được phán xét bởi sự chủ quan của một nhóm người rồi dần dần trở thành định kiến trong xã hội.
Quên đi tất cả những định kiến xã hội, hãy lắng nghe và ngắm nhìn bằng trái tim, bằng tình thương yêu và sự tôn trọng, bạn sẽ thấy cuộc sống này thật là tuyệt diệu. Bạn có thể cảm nhận rõ ràng hơn qua hai câu chuyện dưới đây.
Có phải Chúa trừng phạt bác tài xế da đen không?
Một phụ nữ da trắng dắt theo con trai ra phố. Bà gọi xe taxi, tài xế là một người da đen. Thằng bé 6 tuổi chưa bao giờ gặp người da đen nào nên sợ hãi, bèn hỏi mẹ: “Người này có phải là người xấu không mẹ? Tại sao bác ấy lại đen thui như thế ạ?”. Người tài xế da đen nghe vậy, trong lòng rất lấy làm khó chịu và tủi thân.
Lúc này, người phụ nữ liền nói với con trai: “Bác tài xế này không phải người xấu, bác là một người tốt con à!”. Đứa bé nhíu mày một thoáng rồi lại hỏi tiếp: “Nếu bác ấy không phải là người xấu, vậy có phải bác ấy đã làm một điều gì xấu xa lắm, nên Thiên Chúa mới trừng phạt bác, bắt phải đen thui cả mặt mũi chân tay như thế chứ ạ?”.
Người da đen nghe xong, mắt ngấn lệ, ông rất muốn biết người phụ nữ da trắng sẽ trả lời thế nào với con trai. Bà mẹ nhỏ nhẹ nói: “Bác ấy là một người rất là tốt, cũng không làm điều gì xấu xa cả. Vườn hoa của chúng ta có màu hồng, màu trắng, màu vàng… có phải không con?” – “Vâng, đúng ạ!”. Bà lại hỏi tiếp: “Vậy hạt của hoa có phải đều là màu đen không?”. Đứa bé nghĩ ngợi một lúc rồi trả lời: “Đúng thế ạ! Toàn là màu đen hết”.
Bà mẹ vẫn tiếp tục dẫn dắt câu chuyện một cách nhẹ nhàng: “Hạt giống màu đen sẽ cho nở ra những đóa hoa đầy màu sắc và thơm ngát, tô điểm cho cả thế giới này thêm muôn màu muôn vẻ, đúng thế không con?” – “Vâng ạ!”.
Bé trai đột nhiên ngộ ra vấn đề và nói: “A, con hiểu rồi, vậy là bác tài xế đây không phải là người xấu rồi! Cám ơn bác, bác đã tô điểm cho cả thế giới này thêm muôn màu muôn vẻ. Con muốn cầu nguyện cho bác ấy và cám ơn Chúa về điều tốt lành này, mẹ ơi!”.
Đứa bé thơ ngây liền ngồi cầu nguyện, người tài xế da đen thì nước mắt lăn dài trên má, ông thầm nghĩ: “Vì những người da đen bị xem thường, nên suốt đời không ngoi đầu lên nổi. Hôm nay, người phụ nữ da trắng này đã dùng lời lẽ ôn hòa dạy con trai mình, hóa giải nỗi ám ảnh về thân phận da đen của mình trong lòng người con, rồi thằng bé đã vì mình mà cầu nguyện và xin Chúa chúc phúc… Mình thật sự phải tạ ơn Chúa và cảm ơn bà ấy rất nhiều!”.
Lúc này, xe đã đến điểm dừng, người tài xế kiên quyết không lấy tiền xe, ông nói: “Lúc bé, tôi đã từng hỏi mẹ tôi cùng một câu hỏi ấy, mẹ tôi bảo: ‘Vì chúng tôi là người da đen, nên đành phải chịu thua kém thôi…’ Nếu khi xưa, mẹ tôi nói giống như câu nói của bà ban nãy, thì nhất định cuộc đời tôi đã đổi khác, thì hôm nay tôi đã có thể thành đạt trong xã hội hơn là cứ tự ti mặc cảm mãi mãi như mấy chục năm qua… Xin tạ ơn Chúa, xin cám ơn bà và cháu bé dễ thương!”.
Cách hành xử bất ngờ của nữ tiếp viên hàng không
Lên máy bay, một người phụ nữ trung niên khoảng 50 tuổi đến chỗ ngồi của mình và phát hiện ra người khách ngồi kế mình là một người đàn ông da đen. Cảm thấy hết sức phẫn nộ, bà ta đã gọi tiếp viên hàng không.
Nữ tiếp viên nữ lịch sự hỏi: “Có chuyện gì vậy, thưa bà?”.
“Cô không thấy à, tôi bị ngồi kế một tên da đen. Tôi không thể ngồi đây được, cô phải đổi chỗ cho tôi ngay”.
“Mong bà hãy bình tĩnh lại. Thực ra các chỗ ngồi đều đã được mua hết, tuy nhiên tôi vẫn sẽ đi kiểm tra lại xem còn chỗ trống nào không”.
Nữ tiếp viên rời đi và trở lại sau vài phút.
“Thưa bà, như tôi đã nói khi nãy, không còn chỗ trống nào trong khoang ghế bình dân. Tôi đã báo chuyện này lên phi cơ trưởng và anh ấy nói rằng, tuy không còn chỗ trống ở khoang ghế bình dân nhưng vẫn còn ghế trống ở khoang thương gia”.
Trước khi người phụ nữ có thể nói điều gì thì nữ tiếp viên tiếp tục: “Thông thường thì chúng tôi không cho phép hành khách từ khoang ghế bình dân lên khoang ghế thương gia. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, người chỉ huy nghĩ rằng sẽ có thể có chuyện nếu để một vị khách phải ngồi kế bên một người gây rối khác”.
Sau đó nữ tiếp viên quay sang người đàn ông da đen và nói: “Điều đó có nghĩa là, thưa ông, nếu ông không phiền, xin hãy thu xếp hành lý và theo tôi chuyển lên khoang ghế thương gia nhé…”.
***
Ở Việt Nam, chúng ta thường ít gặp những người da đen, có lẽ do đó mà sự phân biệt chủng tộc không phải là vấn đề nổi cộm, nhưng những định kiến như phân biệt vùng miền, xuất thân, giàu nghèo… thì đâu có vẫn còn khá phổ biến. Hãy cùng dùng tình thương yêu và sự trân trọng dành cho nhau để xóa đi những bức tường lạnh lẽo ngăn cách người với người, bạn nhé!
Thanh Tâm
Video xem thêm: 20 năm phiêu du cùng trời cuối đất, cơ trưởng người Việt tìm ra con đường cuối cùng đến Hạnh phúc
videoinfo__video3.dkn.tv||4bf309b37__