Ba gian thần khét tiếng trong lịch sử ngàn năm bị bôi nhọ bởi một câu thành ngữ

du-an-moi-56

Nơi nào có ánh sáng, nơi ấy ắt có bóng tối. Đó là sự thật vĩnh thế bất biến. Trong hơn 2.000 năm lịch sử triều đại của Trung Quốc, những vị thần trung thành và tướng giỏi là những người có công lớn trong việc lập quốc khai triều, nhưng cũng có rất nhiều kẻ gian thần, ác bá xuất hiện tương ứng.

Nếu ai đó có thể hy sinh cái tôi của mình vì chính nghĩa vĩ đại của đất nước, thì cũng phải có người vì những mưu đồ cá nhân mà làm ngược lại, từ bỏ dân tộc, quốc gia, tổ tông và phẩm hạnh để truy cầu những ham muốn ích kỷ của mình, thậm chí coi những công thần, ái quốc, trung nghĩa là kẻ ngáng đường, và họ sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để hãm hại họ. Ba gian thần khét tiếng nhất trong lịch sử Trung Quốc , đó là Triệu Cao, Lý Lâm Phủ và Tần Cối.

Triệu Cao của nhà Tần vốn là tộc của nước Triệu, khi Tần diệt Lục quốc không giết hết hoàng tộc của Lục quốc mà giữ lại một số hoàng tộc, Triệu Cao là một trong số đó. Khi làm quan cho Tần Thủy Hoàng, Triệu Cao rất cẩn thận, sợ làm chúa giận, nhưng với tư cách là một quý tộc, ông vẫn vô tình phạm phải tội ác tày trời. Tần Thủy Hoàng thấy ông là nhân tài hiếm có, cuối cùng cũng tha cho ông ta.

Khi Tần Nhị Thế kế vị, vì Triệu Cao vốn là người giáo dục Tần Nhị Thế và đặc biệt giỏi hùng biện, bản thân Hồ Hợi cũng được ông ta và Lý Sư hỗ trợ âm mưu để lên ngôi nên đã nhanh chóng chiếm quyền lực chính trị. Do đó ông có ý tưởng chiếm ngôi.

Để có cuộc sống bình an và hút nhiều tài lộc, hãy tham khảo các vật phẩm phong thủy thủ công của Hòn Ngọc nhé!

Nhưng ông sợ sự phản đối của các quan đại thần, vì vậy ông quyết định làm một “thí nghiệm” để xem ai là người phản đối mình. Tháng 8 năm 207 TCN, ông cho người dắt con hươu dâng lên Nhị Thế và bảo đó là con ngựa.

Nhị Thế cho rằng nó là con hươu nhưng nhiều đại thần đều hùa theo nói là ngựa, chỉ có một số ít không chịu, khẳng định là hươu nhưng không đáng kể. Nhị Thế tưởng là ngựa thật, nghĩ mình loạn óc, bèn vào Vọng Di cung trai giới. Còn những người nói thật đều bị Triệu Cao để bụng trả thù giết sạch. Từ đó ra đời một câu thành ngữ – coi hươu là ngựa, có nghĩa là đảo lộn đúng sai.

Người thứ hai là Lý Lâm Phủ đời Đường, khi làm quan luôn mỉm cười khi ở trước mặt người khác, lại điên cuồng đâm sau lưng người khác, là gian thần trong những gian thần. Đường Huyền Tông từng hỏi Lý Lâm Phủ, Nghiêm Đình Chi ở đâu vì nghe nói ông ta là người có tài muốn trọng dụng.

Lý Lâm Phủ sau đó nói với em trai của Nghiêm Đình Chi: “Hoàng thượng rất thích tài năng anh của ông. Tại sao không bảo anh ông giả nói bị phong hàn, xin Hoàng thượng trở về kinh thành chữa bệnh. Như thế sẽ có cơ hội để Hoàng thượng trọng dụng?”

Nghe vậy, Nghiêm Tổn Chi mừng lắm, vội đến Giáng Châu đem chuyện Lý Lâm Phủ đã nói với mình kể lại với anh là Thích sử Nghiêm Đình Chi. Nghiêm Đình Chi thấy việc này rất tốt, không suy nghĩ cẩn thận, làm theo lời Lý Lâm Phủ, viết một tờ biểu, nhờ người đưa cho Lý Lâm Phủ. Lý Lâm Phủ thấy Nghiêm Đình Chi trúng kế, rất sung sướng, mang tờ biểu dâng lên Hoàng thượng, nói: “Nghiêm Đình Chi giờ tuổi cao sức yếu, lại đang bị bệnh, nên giao cho chức quan nhàn để còn chữa bệnh”.

Tóm lại Lý Lâm Phủ là điển hình của người “khẩu Phật tâm xà”, trong “Tư trị thông giám. Đường Huyền Tông thiên bảo nguyên niên” có chép rằng “Lý Lâm Phủ ghen ghép các văn sỹ và những người tài đức, lấy lời ngon ngọt mà hãm hại, miệng có mật nhưng bụng có kiếm”.

Tần Cối giết hại trung thần để nhục ngàn thuTần Cối giết hại trung thần để nhục ngàn thu
Tần Cối giết hại trung thần để nhục ngàn thu – Ảnh: Tinhhoa

Gian thần khét tiếng thứ ba là Tần Cối nổi tiếng thời Tống, xuất thân là một viên quan nhỏ mọn và từng bị Kim Ngột Thuật bắt cóc. Tương truyền, Kim Ngột Thuật vốn là một người đàn ông không gần nữ sắc, nhưng khi nhìn thấy vợ của Tần Cối là Vương Thị, Kim Ngột Thuật đột nhiên nổi dục vọng.

Chính vì sự việc này mà Tần Cối đã được Kim Ngột Thuật trọng dụng, sau đó được trở về Nam Tống làm mật báo cho nước Kim, không ngờ cuối cùng lại trở thành Tể tướng. Điều tồi tệ lớn nhất mà ông đã làm trong đời là giết cả gia đình Nhạc Phi vì tội vu khống. Trước khi chết, Nhạc Phi đã viết và hét lên: “Mặt trời sáng tỏ! Mặt trời sáng tỏ!”

Do làm nhiều việc ác trái với lương tâm, nên khi Tần Cối chết, bị đám quỷ sai lôi xuống 18 tầng địa ngục, hễ thấy có người đến bèn nói với họ rằng: “Xin truyền lời cho phu nhân ta, âm mưu sát hại Nhạc Phi đã bị vạch trần”.

Vì vợ chồng Tần Cối âm mưu sát hại Nhạc Phi tại cửa sổ phía đông, cho nên cuộc đời của Tần Cối gắn liền với câu thành ngữ “Sự việc ở cửa Đông”. Kể từ đó, người ta dùng “Sự việc ở cửa đông” như một phép ẩn dụ cho tình huống kế hoạch bị bại lộ. Làm hại người khác thì cuối cùng cũng hại chính mình, đó là quy luật của tự nhiên, thiện ác ắt có ác báo, nếu làm quá nhiều điều bất chính thì tất yếu sẽ tự chuốc họa vào thân. Có rất nhiều ví dụ thực tế về những nhân vật phản diện trong lịch sử, đều không có được kết thúc tốt đẹp.

Nguyệt Hòa
Theo Sound of hope

Xem thêm
Chia sẻ bài viết: