Bí ẩn thôn luân hồi: Hơn 100 trường hợp chuyển sinh mang theo ký ức tiền kiếp!
Linh hồn chuyển thế là một đề tài đã có từ lâu. Từ xưa đến nay sự hiếu kỳ của con người với thế giới bên kia sau khi qua đời chưa bao giờ dừng lại.
Tương truyền rằng: Con người sau khi qua đời sẽ đi qua một con đường có tên là Hoàng Tuyền Lộ, trên Hoàng Tuyền Lộ có một con sông là Võng Xuyên hà, trên Võng Xuyên Hà có một cây cầu gọi là cầu Nại Hà, phía cuối cây cầu là Vọng Hương Đài, còn trong Vọng Hương Đài có bát canh của Mạnh Bà, bên cạnh Vong Xuyên hà còn có một tảng tam sinh thạch ghi lại tất cả đời đời kiếp kiếp của mỗi một người, nếu ai uống bát canh Mạnh Bà xong sẽ bắt đầu một vòng luân hồi mới. Kiếp này hữu duyên sẽ mong đến đời sau gặp lại.
Tại thôn Bình Dương, huyện Thông Đạo, thành phố Hoài Hóa, tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc xảy ra một điều đặc biệt. Dân số của cả thôn khoảng 7000 người, nhưng thôn này đã nổi tiếng khắp ngoài nước Trung Quốc, bởi vì thôn này có đến hơn 100 trường hợp luân hồi chuyển sinh trở lại. Từ năm 2015 đến năm 2016 nhà văn Lý Thường Trân đã đến thôn Bình Dương, đến phỏng vấn hơn 100 người chuyển sinh này và đã viết ra cuồn sách “Những người tái sinh tại Bình Dương”.
Sau đây chúng ta cùng tham khảo một vài trường hợp
1. Kiếp trước cùng qua đời, kiếp này thành song sinh
Vào những năm thập niên 80 tại Bình Dương có một đôi bạn chơi rất thân với nhau: Niệm Tuất 17 tuổi và Ý Xuân 13 tuổi, 2 chị em lớn lên cùng thôn, hàng ngày cùng nhau lên núi chăn trâu, cắt cỏ, hái quả dại, có gì cũng kể cho nhau nghe, luôn dính với nhau như hình với bóng.
Ngày 5-4-1987 đúng là ngày tiết thanh minh, cha của Ý Xuân là Phụng Sơn cần dùng đến thùng nước, nhưng phát hiện trong thùng đầy quần áo bẩn mà con gái đã để mấy ngày chưa giặt, Phụng Sơn đã vô cùng tức giận và mắng con gái một trận, không chỉ dừng ở đó Phụng Sơn còn mang quần áo ra đổ ở mương của thôn để cho mọi người cười giễu con gái. Con gái thấy cha mình đối xử như vậy thì cảm thấy xấu hổ và tủi nhục bèn tìm đến chị Niệm Tuất để tâm sự, nhưng kết quả 2 chị em càng kể càng thấy tủi thân vì ai cũng có nỗi khổ của riêng mình. Cuối cùng Ý Xuân nói với Niệm Tuất: “Em không muốn sống nữa”. Nghe em nói như vậy Niệm Tuất cũng nói theo: “Nếu em không muốn sống nữa, thì chị cũng nguyện đi cùng em”, thế là 2 chị em cùng nhau đi uống thuốc trừ sâu kết thúc cuộc sống hiện tại.
Khoảng 1 tháng sau ngày 8-5-1987 tại thôn Tân Trại cách Bình Dương 8km, một gia đình đã sinh được một cặp bé gái song sinh, bố mẹ đặt tên cho cặp song sinh này là Ngô Sư Thái, và Ngô Sư Hàng. Cả 2 chị em mãi đến gần 3 tuổi mới biết nói, nhưng khi 2 chị em bắt đầu lại nói ra những lời mà cả bố cả mẹ đều rất ngạc nhiên. 2 chị em nói khi ngủ 2 chị em có thể xuất thần sẽ đến gia đình ở đời trước chơi, còn nói kiếp trước mình đã uống thuốc trừ sâu mà qua đời, thế nên kiếp này 2 người sợ nhất là uống thuốc. Rất khác với những đứa trẻ khác, từ nhỏ 2 chị em không quấy khóc mà lại rất thích ngủ, có hôm ngủ cả ngày.
Một ngày ông nội của 2 chị em đến mừng đầy tuổi một bé ở thôn bên, khi ông vừa bước ra khỏi cửa, thì 2 chị em lập tức lên giường ngủ ngay, ngủ đến khi ông nội gần về thì 2 chị em mới tỉnh, sau đó nói với mẹ rằng ông nội đã đi đến đâu đến đâu và sắp về đến nhà. Đúng như lời của 2 chị em, không bao lâu ông nội đã về đến nhà. Việc 2 chị em có nhiều đặc biệt này đã lan truyền đi nhiều nơi, sau đó truyền đến thôn Bình Dương, cha mẹ đời trước của Ý Xuân đã đến thăm cô bé với gia đình hiện tại, nhưng khi vừa nhìn thấy mẹ thì Ý Xuân đã lao ngay vào gọi mẹ, còn nhìn cha một cách lạnh lùng và nói: Ai bảo hồi đó cha trách mắng con thậm tệ đến nỗi con phải đi uống thuốc trừ sâu.
Có 1 lần 2 chị em ngủ liền 3 ngày 3 đêm, không ăn, không uống, gọi thế nào cũng không dậy. Người mẹ lo lắng liền gọi các Thầy y đến xem nhưng các Thầy y đều nói 2 chị em chỉ đang ngủ mà thôi, khi tỉnh dậy 2 chị em liền kể với mẹ là đã đến thôn Bình Dương chơi 3 ngày qua, 2 chị em đã kể lại rất chi tiết lễ hội, cuộc họp, vui chơi của làng bên, sau đó người mẹ đã sang bên thôn Bình Dương để kiểm chứng, quả đúng là như lời của 2 đứa con đã nói.
Khả năng hồn có thể xuất khỏi thân xác được duy trì đến năm 8 tuổi thì mất, 2 chị em thành người bình thường như bao đứa trẻ khác.
2. Con lợn trắng đầu thai
Có một cậu bé họ Ngô ở thôn Bình Dương, kiếp trước cậu là một con lợn trắng, sau khi tái sinh thành người, cậu đã gây chấn động với mọi người vì cậu có thể nhận ra chính xác tên đồ tể đã lấy mạng cậu khi kiếp trước của cậu là lợn.
Người thịt lợn là người cùng làng với cậu, khi cậu bé được 2 tuổi được gia đình đưa đi chơi, nhưng cứ mỗi lần gặp người thịt lợn thì cậu bé lại khóc vật vã, vẻ mặt đầy tuyệt vọng. Khi có thể nói được, cậu bé liền nói sự tình cho mọi người nghe, vì vậy người đồ tể đã thề là không sát sinh nữa.
Khi thấy ai ra ngoài đồng hái rau lợn, cậu phải cảnh báo họ, món nào đắng, món nào cay, hái nhiều quá, không ăn hết. Điều này khiến người lớn bật cười, họ nói rằng cậu bé có thể hiểu được bất cứ điều gì.
Câu chuyện cậu bé đầu thai từ con lợn trắng được lan truyền rộng rãi. Kể từ đó, người ta hay gọi cậu bé là “tiểu lợn bạch”.
3. Người cha đến dự đám cưới người con hơn 8 tháng tuổi
Cũng tại thôn Mã Điền ở Bình Dương, một cô gái tên là Ngô Xuân Lệ tổ chức đám cưới trong tháng 11/2008. Hôm đó, một thanh niên kém cô 8 tháng tuổi là Ngô Vu Hoành đã đến dự hôn lễ với tư cách là… cha của cô.
Trong cuộc đời trước kia, Ngô Vu Hoành (khi đó tên là Ngô Kim Tuệ) qua đời do bệnh tật khi mới 27 tuổi, để lại đứa con gái mới 8 tháng tuổi phải sống côi cút cùng bà nội. Sau đó, Ngô Vu Hoành đầu thai vào một gia đình trong cùng làng như hiện tại.
Năm lên 4 tuổi, Ngô Vu Hoành đến thăm nhà của “con gái” Ngô Xuân Lệ. Cậu bé cũng kể về món nợ tiền kiếp đã theo mình suốt cả cuộc đời: “Khi chuẩn bị kết hôn, tôi có vay 20 nhân dân tệ từ một người đàn ông tên Ngô, và tôi vẫn chưa hề trả món nợ này”. Sau đó, Vu Hoành vẫn liên tục nhắc đến món nợ ngày xưa: “Tôi thật sự xin lỗi vì đã không trả nợ… Tôi rất tiếc”.
Cha của Vu Hoành bèn đến gia đình của Ngô Xuân Lệ và được bà nội cô gái xác nhận về món nợ của cậu con trai quá cố. Ông đã phải thay mặt Hoành trả 20 tệ cho người đàn ông tên Ngô, chỉ sau đó, Hoành mới thôi không nhắc đến món nợ này nữa.
Những câu chuyện được liệt kê trên đây chỉ là một con số rất nhỏ của hơn 100 người dân sinh sống tại Bình Dương. Người dân trong vùng vẫn thường truyền tai nhau về cuộc đời trong tiền kiếp của họ, và gọi nhóm người này là những “người tái sinh”.
Ngày nay, nếu bạn có dịp đến Bình Dương, khu vực nằm trong vùng giao giới của ba tỉnh Quý Châu, Quảng Tây, và Hồ Nam, bạn vẫn sẽ được gặp những con người đặc biệt ấy. Và họ sẽ rất vui vẻ kể cho bạn những ký ức kiếp trước của họ. Cho dù bạn có tin hay không vào “chuyển sinh” và “luân hồi”, thì cũng hãy trân trọng hơn cuộc sống hiện tại ngày hôm nay – bởi mỗi kiếp người rồi cũng trôi qua, chắc có lẽ thiện duyên và phúc đức mới theo mọi người luân hồi chuyển thế mà thôi.
Đăng Dũng biên tập
Nguồn: tổng hợp