Chuyện gì xảy ra sau khi Tôn Ngộ Không giải mã được ẩn ý của Bồ Đề Tổ Sư?
Trong “Tây du ký,” Tôn Ngộ Không bị Bồ Đề Tổ Sư gõ đầu và bị chúng sư huynh khiển trách, nhưng Ngộ Không chẳng hề tức giận, chỉ vui cười. Vì sao lại như thế? Nguyên do Ngộ Không vốn đã ngầm hiểu ý của Sư Phụ, nên không tranh cãi với chúng bạn, chỉ lặng thinh không nói.
Tổ Sư gõ đầu 3 cái, có nghĩa là bảo phải để ý đến canh ba, chắp tay sau lưng, đi vào bên trong, đóng cửa giữa lại, rồi đi vào lối cửa sau, ở chỗ kín ấy Sư Phụ sẽ truyền Đạo cho. Ngộ tính của Tôn Ngộ Không không hề tầm thường, đoán được ẩn ý của Sư Phụ, quả đúng là Hầu Vương đắc được linh khí của đất trời ngay từ khi vừa mới sinh ra.
Tuy nhiên, sau khi giải được ẩn ý của Sư Phụ thì chuyện gì sẽ xảy ra? Đoạn kinh điển “Ngộ triệt Bồ Đề chân diệu để ý, đoạn ma quy bản hợp Nguyên Thần” trong “Tây Du Ký” (ngộ thấu chân lý mỹ diệu cõi bồ đề, đoạn dứt ma tính trở về bản ngã hợp nhất với nguyên thần) sẽ làm rõ vấn đề này.
Trước hết, Sư Phụ cấp cho Tôn Ngộ Không 3 cơ hội để khảo nghiệm, 7 năm trừ bỏ tạp niệm tu tâm, khảo nghiệm chữ “tín” của Tôn Ngộ Không đối với Sư Phụ, khả năng kiềm chế tính khí, không thắc mắc về an bài của sư phụ, khảo nghiệm lòng kiên nhẫn, giữ vững mục đích ban đầu của mình, không bị lợi ích trước mắt đánh lừa, hiểu rằng việc tu luyện là vô cùng nghiêm túc.
Tổ Sư gõ đầu 3 cái cũng là để đánh giá ngộ tính của Tôn Ngộ Không, khả năng nhìn thấu biểu hiện bề ngoài để đoán được nội hàm bên trong, giải khai ẩn đố mà Sư Phụ đặt ra, biết rằng Sư Phụ muốn truyền Đạo một cách bí mật, nắm bắt thời cơ chủ động cầu Đạo. Việc này vừa để khảo nghiệm Đồ Đệ vừa là thể hiện sự tương hợp giữa Đồ Đệ và Sư Phụ.
Nếu tâm tư của Sư Phụ và Đồ Đệ không cùng một hướng, sẽ khó mà phối hợp với nhau, khó lĩnh hội được ý chí của Sư Phụ, thậm chí là ngộ sai đường, còn lấy cờ hiệu của Sư Phụ để thực hiện việc riêng của mình. Nếu không đối đãi nghiêm túc với việc tu luyện, không kính Sư kính Pháp, thì chính là làm loạn. Trong quá trình tu luyện, nếu không thể lĩnh hội được ý chí của Sư Phụ, thay vào đó tự cho mình là thông minh và hiển thị bản thân, không ngừng tự mãn, thì đó không phải là chân tu, mà là tà ngộ. Nếu không nghe lời Sư Phụ, tu đến cuối cùng thì sẽ trở thành một trò hề chẳng buồn cười chút nào.
Sự tương hợp trong tần số năng lượng giữa Đồ Đệ và Sư Phụ càng cao, thì đắc được sự truyền thừa càng thuần, càng cao. Nghe huyền âm là hiểu nhã ý, Sư Phụ không cần nói mà Đồ Đệ vẫn có thể “tâm lĩnh thần hội”, Sư Phụ chỉ cần động niệm thì Đồ Đệ liền đi thực hiện một cách nhanh chóng. Sư Đồ tâm ý tương thông, vậy mới có thể đạt đến sự hoàn mỹ tối cao trong việc tu luyện.
Nhưng làm thế nào để đạt được điều này? Đó chính là chữ “tín”, không chỉ thông qua lời nói mà cả suy nghĩ và hành động của Đồ Đệ đối với Sư Phụ, có khả năng lĩnh hội Pháp lý. Vậy nếu không tin tưởng vào Sư Phụ thì sẽ có hậu quả gì? Trùng trùng ma nạn sẽ kéo đến, ngăn cản việc tu luyện tiến về phía trước.
Ngoài ra, chúng sinh trong cõi thế tục cũng sẽ vì nhận thức khác nhau mà lựa chọn những con đường khác nhau, nếu như bỏ lỡ cơ duyên thì quả đúng là “một niệm lên thiên đàng, một niệm xuống địa ngục”. Chẳng hạn như người tiều phu chỉ đường cho Tôn Ngộ Không, dù ở rất gần Thần tiên, nhưng anh ta không tận dụng cơ hội để bái Sư tu luyện. Thay vào đó, anh ta tiếp tục sống đơn giản như người dân bình thường, làm người con hiếu thảo ở nhân gian cũng đủ mãn nguyện rồi.
Nói tóm lại, cũng chính là không tín Thần, chỉ có nguyện vọng cơm ăn áo mặc vừa đủ, nhận thức của họ cũng rất thực tế, an phận làm người nông dân bình thường. Ngay cả khi Trời ban cơ duyên đến cho anh ta, anh ta cũng không biết tận dụng, thân trong núi ngọc nhưng lại không biết. Tôn Ngộ Không mời anh ta cùng đi bái kiến Thần tiên, nhưng anh ta không có hứng thú, chỉ muốn tiếp tục đốn củi để đổi lấy vài bao gạo.
Trong mắt người tiều phu, cơ duyên tu luyện còn không bằng vài khúc gỗ mục. Điều này cho thấy, không phải là Thần không công bằng với tất cả chúng sinh, mà là do nhận thức đã giới hạn trí huệ của chúng sinh. Tất cả là do lòng người quá nhỏ bé, chỉ có thể chứa đựng những dục vọng cá nhân. Lý do mà họ không thấy, là bởi vì nhận thức và tâm trí của họ không đủ để chứa đựng được năng lượng vĩ đại của Thần.
Vì vậy, chúng ta cần sử dụng mọi trí huệ và khả năng để kết thúc mọi mối nhân duyên và quan hệ nhân quả trên thế gian. Một khi hoàn thành sứ mệnh của mình ở nhân gian, tất sẽ trở thành Tiên nhân trên thiên thượng.
Lan Chi biên dịch
Nguồn: Secretchina (Liễu Duyên)