Đề phòng Tư Mã Ý mưu phản Tào Tháo để lại 4 người cho Tào Phi, 4 người này là ai?
Không nghi ngờ gì nữa, Tào Tháo là một trong những nhân vật kiệt xuất nhất cuối thời nhà Hán, ông được người đời biết đến như một chính khách, quân sư, nhà văn và thậm chí là nhà thư pháp.
Là bậc quân vương nhất định phải có những đề phòng nhất định đối với các bộ hạ của mình, chẳng hạn Tư Mã Ý dáng vẻ của “Lang cố chi tướng”, là người mang dáng vẻ của con sói, khi muốn quay đầu nhìn lại, không cần phải xoay người, trước khi chết, Tào Tháo còn cảnh báo Tào Phi rằng : “Tư Mã Ý không phải là tướng người, người này chắc chắn sẽ can thiệp vào công việc gia đình ta”.
Sau khi Tào Phi lên làm hoàng đế, ông cũng tuân theo di mệnh của cha mình: đề phòng Tư Mã Ý, không bao giờ dám để ông ta can thiệp vào binh quyền. Thật không may, Tào Phi lên nắm quyền được 6 năm rồi mắc trọng bệnh mà qua đời. Sau khi Tào Tháo chết, ông để lại 4 vị tướng cho con cháu để kiểm soát và cân bằng Tư Mã Ý, chỉ cần họ ở đó, Tư Mã Ý sẽ không dám làm loạn.
Cuối thời Đông Hán, thiên hạ đại loạn, một thế hệ anh hùng Tào Tháo ra đời. Dù cuối cùng Tào Tháo không thống trị thiên hạ nhưng điều này hoàn toàn không ảnh hưởng đến nhân duyên của ông.
Khách quan mà nói, Tào Tháo là con người toàn diện nhất trong thời Tam Quốc, đồng thời là một chính khách, nhà chiến lược, nhà văn, nhà thư pháp và nhà chiến lược xuất chúng thời bấy giờ. Quan trọng hơn hết, Tào Tháo có con mắt nhìn người và trọng dụng nhân tài, số lượng và phẩm chất của các quan, tướng của ông đều vượt xa Tôn Quyền và Lưu Bị .
Năm 208 sau Công Nguyên, Tào Tháo biết được Tư Mã Ý là thần đồng nên đã cưỡng chế để thu nạp ông dưới trướng của mình và phong ông làm Văn nhân. Ít lâu sau, Tào Tháo thấy Tư Mã Ý có “Lang cố chi tướng”, trong lòng khá kiêng kỵ, không bao giờ tái sử dụng nữa.
Sau đó, Tào Tháo lại có một giấc mơ khác, đó là mơ thấy ba con ngựa đang ăn trong máng cỏ, ông càng căm ghét Tư Mã Ý. Tuy nhiên, Tư Mã Ý có xuất thân sâu sắc và là bạn tốt của con trai ông là Tào Phi nên đã không làm gì ông ta, chỉ dặn dò con trai phải cẩn thận với Tư Mã Ý và đừng bao giờ tin tưởng ông ta.
Tào Tháo sợ Tư Mã Ý sẽ nổi loạn, sau khi chết ông đã lo liệu mọi việc để không cho Tư Mã Ý lên nắm quyền. Trước khi chết, Tào Tháo cũng đã nghĩ đến việc loại bỏ Tư Mã Ý để ngăn chặn những rắc rối xảy ra, nhưng lòng yêu mến tài năng chiếm mất lý trí, nên đã không hạ thủ Tư Mã Ý, khiến Tư Mã Ý tránh được một khiếp nạn.
Tào Tháo gọi Tào Phi đến bên giường, yếu ớt nói: “Tư Mã Ý không phải là người an phận làm thừa tướng, nhất định sẽ can thiệp vào chuyện gia đình của chúng ta. Con phải cẩn thận.” Để phòng Tư Mã Ý mưu phản, Tào Tháo còn để lại bốn tướng cho Tào Phi chỉ cần một trong số đó không chết, Tư Mã Ý sẽ không bao giờ dám gây chuyện, bọn họ là ai?
Tào Hưu
Người thứ nhất là Tào Hưu, tổ phụ của Tào Hưu là Tào Đỉnh từng làm Hà Gian tướng, Ngô quận Thái Thú, Thượng Thư lệnh, vì quý mến tài năng nên Tào Tháo nhận Tào Hưu làm con nuôi.
Khi đó, thiên hạ đang hỗn loạn, gia tộc họ Tào tản mác, rời bỏ quê hương, Tào Hưu mồ côi cha khi mới hơn mười tuổi, một mình khiêng quan tài cha đi, thuê tạm nghĩa trang để chôn cất cha.
Sau đó, ông đưa mẹ già của mình và vượt sông để đến lánh nạn ở Ngô, được Ngô quận Thái Thú nhận ở lại. Trong dinh thự chính thức của tổng trấn, Tào Hưu nhìn thấy bức chân dung của vị tổng trấn cũ, chính là ông nội của mình là Tào Đỉnh treo trên tường.
Tào Chân
Tuy lúc bấy giờ Tào Chân không được coi là danh tướng nhưng vẫn giỏi đánh quân, chính Tào Chân là người đã hai lần chỉ huy và chống lại cuộc tấn công của Gia Cát Lượng. Tào Hưu cũng không tệ, ông chịu trách nhiệm chính trong việc phòng thủ chiến lược của nước Ngô ở phía nam. Nghĩa là, binh quyền của nước Ngụy đều do gia tộc họ Tào khống chế, người ngoài không có cơ hội đụng vào.
Tư Mã Ý tuy có năng lực, nhưng lại không có tiếp xúc với thực lực, cho dù có tham vọng lang sói, cũng bất lực. Lúc này Tư Mã Ý chỉ biết che giấu ưu điểm của mình và chờ thời cơ, nhưng lịch sử luôn mang đến cho con người những điều bất ngờ như thế này.
Tào Chân vì cha bị giết khi đang chiêu binh cho Tào Tháo nên Tào Tháo đã nhận ông làm con nuôi và huấn luyện cẩn thận. Khi lớn lên, Tào Chân được Tào Tháo phong làm tướng kỵ Hổ Báo do năng lực xuất chúng.
Trong trận Hán Trung, Tào Chân bảo vệ quân đội chinh phạt Thục, cùng với Tào Hồng và Tào Hưu ông đã đánh bại Ngô Lan. Sau khi Tào Phi lên ngôi, ông phong Tào Chân làm Trấn Tây đại tướng quân rồi trở thành thủ lĩnh biên cương phía tây bắc của Tào Ngụy, đồng thời được phong làm Thượng tướng quân, tiếp đó Tào Phi trao cho ông một chiếc rìu (tượng trưng cho binh quyền) và giao toàn bộ binh quyền nước Ngụy cho ông. Và trở thành một trong những chỉ huy cao nhất của quân đội Tào Ngụy.
Trước khi Tào Phi qua đời, ông đã bổ nhiệm Tào Chân làm một trong bốn đại thần phụ, và trở thành nhân vật chỉ đứng sau Tào Hưu. Sau khi Tào Thực chết, Tào Chân trở thành tổng chỉ huy quân đội của Tào Ngụy và không ngừng trấn áp Tư Mã Ý.
Thực lực của Tào Chân được miêu tả trong “Tam Quốc Diễn Nghĩa” rất kém, lần nào cũng bị Gia Cát Lượng đánh bại, nhưng Tào Chân trong chính sử lại rất mạnh.
Từ Hoảng
Người thứ ba là Từ Hoảng, Từ Hoảng đã thực hiện những kỳ tích quân sự từ khi theo Tào Tháo, nổi tiếng là người dũng cảm và nghiêm khắc trong việc điều hành quân đội.
Từ Hoảng cũng là một người khôn ngoan, khi đánh nhau ở Hà Bắc, Tào Tháo đã chiếm được Diệp quận, lúc đó Hàn Phạm không chịu thủ thành, Tào Tháo phái Từ Hoảng đến tấn công, gửi thư khuyên hàng.
Khi đó, Tào Tháo muốn giết người trong thành, Từ Hoảng đã dừng lại nói với Tào Tháo rằng: “Chúng ta mới phá thành, thiên hạ không phục chúng ta lắm. Chém người lúc này sẽ khiến mọi người có ấn tượng xấu về chúng ta, tương lai sẽ khó cai quản”.
Từ Hoảng sau nhiều năm chinh chiến cuối cùng chết vì bệnh tật. Từ Hoảng sống giản dị và rất nghiêm khắc với bản thân, trước khi lâm bệnh, ông dặn gia đình không tổ chức tang lễ hoành tráng mà chỉ tổ chức tang lễ đơn giản. Ông lập được vô số công lao trong cuộc đời, nhưng chưa bao giờ yêu cầu Tào Tháo ban thưởng.
Hạ Hầu Thượng
Thứ tư là Hạ Hầu Thượng Theo ghi chép của “Tam Quốc” và các tư liệu lịch sử khác, Hạ Hầu Thượng (? -226 năm), tự Bá Nhân là người huyện Tiếu nước Bái. Trong thời Tam Quốc, tướng của Tào Ngụy, cháu của Hạ Hầu Uyên, nên ông cũng là thành viên của gia tộc Hạ Hầu.
Trước khi Tào Tháo qua đời, Hạ Hầu Thượng đã đi theo các cuộc viễn chinh của Tào Tháo đến Vũ Hoàn và chiến thắng trở về. Thượng có tài bày mưu tính kế, được Tào Phi xem trọng, sớm kết bạn từ thưở hàn vi.
Tào Phi lên ngôi, là Tào Ngụy Văn đế, Thượng được đổi phong Bình Lăng hương hầu, thăng làm Chinh nam tướng quân, lĩnh Kinh Châu thứ sử, Giả tiết Đô đốc nam phương chư quân sự.
Ngoài những chiến công ở Thục Hán, Hạ Hầu Thượng còn đánh bại tướng quân của Ngô là Gia Cát Cẩn ở Giang Lăng, ông được thăng làm Châu mục và đặt tên là Xương Lăng hương hầu.
Tuy nhiên, vào năm 226 sau Công nguyên, Hạ Hầu Thượng qua đời vì bệnh tật. Mặc dù Tào Chân và Tào Hưu nắm chắc binh quyền, Tư Mã Ý hoàn toàn không có cơ hội. Nhưng họ không sống lâu, còn Tư Mã Ý luôn khỏe mạnh và dẻo dai. Sau khi hai trụ cột của dòng họ Tào qua đời, thực sự chỉ còn lại rất ít người trong gia tộc kiệt xuất.
Khi chiến đấu với kẻ thù bên ngoài và phòng thủ trước các cuộc Bắc phạt của Gia Cát Lượng, chỉ có Tư Mã Ý mới có thể giữ được vị trí. Điều này tạo cơ hội cho Tư Mã Ý nắm quyền và kiểm soát toàn bộ nước Ngụy, trong thời kỳ này, một số lượng lớn thân tín đã bám rễ và đóng vai trò quan trọng trong việc soán ngôi của nhà họ Tư Mã.
Nguyệt Hòa
Theo Aboluowang