Trong cuộc sống của chúng ta, có rất nhiều chuyện bản thân không thể quyết định được, có rất nhiều lời nói, nghĩ một đằng lại nói một nẻo.
Những năm qua, chúng ta đã sống quá vất vả, làm việc chăm chỉ không ngừng để kiếm sống, còn chưa kịp thở đã lại tiếp tục lên đường.
Những năm qua, chúng ta đã sống quá mệt mỏi, vì không muốn người thân lo lắng mà nuốt xuống những cực khổ để nở nụ cười, một mình chịu đựng những uất ức, bất lực.
Chúng ta đã quen với việc đeo một chiếc mặt nạ dày, đem tất cả mọi chuyện giấu vào trong lòng. Người khác nghĩ bạn bất khả chiến bại, nhưng thực tế là bạn rất mệt mỏi.
Gương mặt bạn nhìn thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng không ai biết được bạn đang nghiến chặt răng đến mức nào.
Nụ cười bạn nhìn thì rất an nhiên, nhưng không ai biết những đêm bạn lặng lẽ rơi nước mắt.
Bạn chưa từng kêu khổ, nhưng không ai biết bạn đã phải gánh chịu bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu khổ cực.
Không ai vừa sinh ra đã mạnh mẽ, chỉ là sau khi nhìn rõ nhiều chuyện bạn chỉ có thể lựa chọn tự mạnh mẽ mà thôi.
Cho dù bạn giỏi giang đến mức nào, cũng có lúc sụp đổ. Không thể nhớ nổi bao nhiêu lần bạn không thể kiên trì được nữa, nhưng vẫn phải hít một hơi thật sâu, ép bản thân tiếp tục.
Đến lúc cần nghỉ ngơi nên nghỉ ngơi một chút. Đến khi phải dừng lại nên dừng lại một chút. Đừng gượng ép bản thân. Con người không phải là cỗ máy, dùng quá lâu cũng sẽ xuất hiện vấn đề. Nếu đến bạn cũng không trân trọng chính mình, thì người khác làm sao có thể yêu thương bạn.
Con người, chỉ sống một lần, sao phải sống cực khổ như thế. Xin đừng nghĩ cho người khác nhiều như thế nữa, ngày tháng sau này, hãy nghĩ cho bản thân mình hơn một chút.
Người khác không phải bạn, sao hiểu được những cực khổ của bạn. Dù thân thiết đến mấy, không ai có thể mãi mãi bên cạnh bạn, dần dần cái gì cũng không muốn nói, người khác có hỏi thì cũng chỉ trả lời một câu: “Không sao cả”.
Khi gặp phải khó khăn mới biết không ai có thể giúp đỡ bạn vượt qua những gập ghềnh của cuộc sống, chỉ có bản thân tự mình vượt qua. Bởi mỗi người đều có vận mệnh của riêng mình.
Chúng ta cuối cùng cũng học được tự mình mạnh mẽ, tự mình trưởng thành. Trong quá trình đơn độc này, dù có chuyện gì đi nữa, cũng đừng quên phải trân trọng bản thân mình.
Cuộc sống là một bộ phim không xuất bản cũng không phát lại, tất cả đều không thể quay trở lại, có những người dù chúng ta có nhớ thương đến mức nào, họ cũng dần dần rời xa ta. Nhiều lúc, chúng ta sống quá mệt mỏi, cũng bởi vì chúng ta không bỏ qua cho bản thân mình.
Trái tim chúng ta rất nhỏ, không thể chứa đựng quá nhiều, đừng quản nhiều chuyện, chúng ta chỉ cần sống tốt mỗi ngày, phần còn lại thì tuỳ duyên.
Hãy là một người dễ quên, đừng để tổn thương đọng lại trong trái tim, vừa đi vừa lãng quên mới có thể tận hưởng những giây phút tuyệt vời của cuộc sống. Trân trọng những gì đáng trân trọng, buông bỏ những gì nên buông bỏ.
Đừng nhìn vào những gì bản thân không có, hãy nhìn vào những gì bản thân có. Chỉ cần bạn có một tâm trạng tốt, tất cả đều tốt đẹp; chỉ cần bạn biết đủ, tất cả đều mãn nguyện.
Học cách sống đơn giản mới là điều không đơn giản, học cách sống hồ đồ mới là người trí tuệ. Hãy yêu thương bản thân mình, đời người chỉ sống một lần, nên nhớ đừng sống quá mệt mỏi.
Ngọc Linh
Theo wenzhangba
Ảnh minh hoạ: pixabay
Video xem thêm: Nỗi sợ hôn nhân, ai mà không có?
videoinfo__video3.dkn.tv||bbd4bd806__