“Gà mái báo ân” dẫn ân nhân đi tìm kho báu vàng bạc
Ở thị trấn Dân Hùng, Đài Loan có một ngôi nhà cổ Lưu Trí với lịch sử gần một trăm năm. Mặc dù bề ngoài đã lốm đốm phai mờ nhưng có một câu chuyện truyền thuyết về “gà mái báo ơn” đã thu hút sự chú ý của nhiều người, hiện nay đây vẫn là chủ đề mà mọi người thích thú khi nói đến.
Nhà cổ Lưu Trí có một câu chuyện lịch sử thú vị. Chủ nhân ngôi nhà tên là Lưu Trí, thuở đầu không hề giàu có sống trong một ngôi nhà gạch đất, buôn bán đậu phụ để kiếm sống. Khi ông bắt đầu buôn bán trên núi, mỗi ngày đều có một con gà mái màu trắng chạy đến và cắn trộm một miếng đậu phụ. Vì tốt bụng mà ông không nói gì, cũng không xua đuổi con gà hay làm hại nó.
Sau đó, vì tò mò mà ông đuổi theo con gà, cuối cùng nó dẫn ông vào một hang động. Lưu Trí bước tới kiểm tra thì thấy trong hang hình như có một chiếc hũ nên đã bắt đầu đào lên, cuối cùng phát hiện ra một hũ vàng bạc. Điều kỳ lạ là sau khi phát hiện ra vàng bạc, con gà mái kia cũng không còn xuất hiện nữa. Từ đó, câu chuyện “gà mái báo ân” đã lan truyền khắp thị trấn.
Trương Hưng Thuận là một nhà văn học và lịch sử ở Thị trấn Dân Hùng. Ông đã nghe câu chuyện về “gà mái báo ân” và nghĩ rằng đó chỉ là một câu chuyện vui hư cấu ở làng quê. Nhưng một bạn của ông nói rằng: “Tôi có một nhân chứng”.
Sau đó, Trương Hưng Thuận đã liên lạc với Lưu Tố Mai và thăm dò các tư liệu liên quan, từ đó ông dần hiểu ra đằng sau truyền thuyết “gà mái báo ân” là những câu chuyện cảm động, theo đuổi tận cùng đạo lý “tri ân báo đáp”.
Trương Hưng Thuận cho biết, câu chuyện “gà mái báo ân” đã xảy ra cách đây khoảng 100 năm. A Lộc là một người dân ở Thị trấn Dân Hùng, anh đã lấy con của Lưu Trí. Khi Lưu Trí qua đời, ông để lại vợ, 4 người con trai và 4 người con gái. Vì thế, A Lộc đã ở rể ở nhà họ Lưu.
Hàng ngày A Lộc đến khu trung tâm buôn bán đậu phụ, trên đường đi thì anh nghỉ mệt tại núi Ngưu Đầu, mỗi lần anh đều phát hiện có một miếng đậu phụ lớn bị cắn mất một góc nhỏ. Một lần nọ, anh bắt gặp một con gà mái đang mổ trộm đậu phụ của anh. Anh đuổi theo con gà mái vào núi Ngưu Đầu, nhờ vậy mà tình cờ phát hiện vàng bạc trong một hang động.
A Lộc cũng không vì thế mà tiêu xài phung phí. Ngược lại, anh càng nỗ lực làm việc và quan tâm đến người nghèo. Nhiều người sau đó đã quay lại trả ơn và giúp anh tích lũy thêm của cải. Khi đó, anh đã mời một vị sư phụ nổi tiếng ở Đường Sơn về xây dựng ngôi nhà cổ của nhà họ Lưu vào năm 1921. Phải mất 9 năm ngôi nhà mới được hoàn thành. Vào thời điểm đó, đây chính là dinh thự nổi tiếng của Thị trấn Dân Hùng. Nhưng A Lộc đã qua đời trước khi ngôi nhà được hoàn thành và anh cũng không sinh thêm người con nào.
Lưu Tố Mai là hậu duệ đời thứ 4 của ngôi nhà cổ họ Lưu. Mặc dù sống ở ngôi nhà cổ từ nhỏ nhưng cô đã lấy chồng xa ở Cao Hùng. Cô không nỡ để ngôi nhà cổ họ Lưu vì thiếu người quản lý mà dần dần lụi bại. Hơn 20 năm trước, cô đã khởi xướng việc duy trì ngôi nhà cổ như một di tích lịch sử, nhưng vẫn chưa thực hiện được vì không có sự thống nhất do quan niệm trong gia đình khác nhau.
Trước năm 2014, Lưu Tố Mai bắt đầu điều tra câu chuyện về tổ công A Lộc để hiểu về tổ tiên của mình. Cô rất buồn khi biết rằng bài vị của ông đã bị mất tích sau khi ông qua đời. Sau đó, thông qua một người bạn, cuối cùng cô đã tìm thấy người mua bài vị. Nhờ vậy mà bài vị đã được đưa từ Vân Lâm Văn Thù tự về ngôi nhà cổ để thờ cúng.
Lan Chi biên dịch
Nguồn: Secretchina (Trần Cương)