Sự giao tiếp giữa cha mẹ và đứa trẻ tốt có thể sẽ làm cho con luôn sẵn sàng mở lòng để tâm sự với mình. Nuôi dạy con cái luôn là một điều vô cùng khó khăn. Nhìn thấy con khóc lóc, quậy phá, mất trật tự, anh chị em cãi vã, trốn làm bài tập, vô trách nhiệm… có thể sẽ khiến cho cơn tức giận trong lòng của cha mẹ bùng phát, thốt ra đủ thứ trách móc hay lời lẽ tiêu cực, dẫn đến làm tổn thương con của mình. Nếu bạn đứng ở vị trí của trẻ và lắng nghe những khó khăn đồng thời đồng cảm với trẻ thì sẽ làm cho chúng có động lực học tập tốt hơn.
Khi con không muốn làm bài tập về nhà và trì hoãn, thì đừng nói những lời có lỗi với một đứa trẻ có rất nhiều bài tập về nhà
Mẹ: “Chỉ có con là biết mệt sao?”
Con: bài tập khó quá, con không muốn làm.
Mẹ: Con đang làm bài tập cho mẹ à? Nếu con không thích thì đừng làm.
Mẹ: So với những người khác, thì con viết chậm nhất.
Con: Bài tập nhiều quá, không biết khi nào con mới làm xong? Con không còn thời gian để chơi với các bạn nữa.
Mẹ: Đừng nói nữa, mẹ không muốn nghe đâu.
Trận chiến bài vở của con cái là quá trình mà gia đình nào cũng sẽ trải qua, khi lớn lên một chút, trẻ sẽ chấp nhận việc này dù thế nào cũng phải làm, sẽ không phản kháng nhiều mà sẽ hoàn thành nhanh hơn. Tuy nhiên, hầu hết các bậc cha mẹ đều gặp khó khăn trong giai đoạn này. Những so sánh, cấm đoán, những lời nói tiêu cực đầy mặc cảm này sẽ khiến trẻ tổn thương và cảm giác rằng cha mẹ không hiểu mình.
Đối với những trẻ phàn nàn bài tập về nhà quá nhiều, quá khó, cha mẹ cần đứng ở vị trí vô tư, trung lập và cân bằng, đồng cảm, thuyết phục, an ủi, thương lượng và giải thích.
“Học tập sẽ làm cho con ngày càng có nhiều kiến thức, hiểu biết hơn”.
“Thật khó để làm bài tập khi con mệt mỏi trong lớp. Làm thế nào con có thể làm bài tập chăm chỉ như vậy mỗi ngày?”
“Tuy nhiên, chỉ mất năm phút để con có thể viết xong. Hãy thử xem”.
“Mẹ tin con sẽ làm được!”
“Con thấy khó thì cứ nói, mẹ sẽ giúp con”.
Nhận xét tiêu cực khiến trẻ chán nản
“Mới viết một bài mà đã thấy mệt, có gì mà mệt?”
“Không có gì to tát hết, đừng phàn nàn để làm gì?”
Trẻ em được xem là những đứa hay phàn nàn và cảm thấy chán nản khi đối mặt với những điều mà cha mẹ chúng cho là không có gì khó khăn hay to tát.
Mỉa mai khiến trẻ em che giấu cảm xúc
“Chơi cả ngày thì không mệt, nhưng học thì mệt!”
“Mẹ có bảo con nấu nướng giặt giũ không? Mệt mỏi cái gì?”
Khi một đứa trẻ khao khát được an ủi nhưng thay vào đó là bị đổ lỗi, thì nó chính là muối xát vào vết thương. Trẻ sẽ nghĩ rằng nếu mình bộc lộ cảm xúc mà bị trách móc thì sau này dù có chuyện gì xảy ra cũng không nên nói, kẻo lại bị mắng nên trẻ sẽ luôn giấu giếm cảm xúc của mình trước mặt bố mẹ.
Nghe trẻ con nói mà thấy khó hiểu, người lớn thường buông lời chê bai, so sánh. Cha mẹ không nên áp đặt tiêu chuẩn của mình lên con cái, dưới góc nhìn của trẻ nhỏ có thể hiểu rằng điều đó không hề dễ dàng gì với chúng. Khi trẻ tâm sự với bạn, đừng dùng những lời phán xét, buộc tội, so sánh khiến trẻ không nói nên lời mà hãy nói những lời ấm áp để con cảm thấy được tình yêu thương và sự thông cảm của cha mẹ dành cho mình.
Á Hiên biên tập
Nguồn: Epochtimes