Khương Tử Nha với sự tích câu cá không lưỡi “chờ” thời cơ – Thà rằng ở ẩn cũng không phò tá sai người
Khương Tử Nha là một nhân vật có thật trong lịch sử và cũng là nhân vật chính trong bộ tiểu thuyết Phong thần diễn nghĩa.
1. Tiểu sử Khương Tử Nha
Khương Tử Nha không chỉ nổi tiếng trong các truyền thuyết dân gian mà xét theo lịch sử của Trung Quốc, ông còn được biết đến là một nhà mưu lược tài ba, góp công lớn cho nhà Chu tiêu diệt nhà Thương.
Ngoài ra, ông còn là người đầu tiên lập ra nước Tề, một nước chư hầu thuộc thời Tây Chu và tồn tại cho đến thời Chiến Quốc. Vì ông là quân chủ khai lập ra nước Tề nên ông còn có tên gọi khác là Tề Thái Công.
Trước khi được Chu Văn Vương mời về phò tá, cuộc sống của Khương Thượng – Khương Tử Nha vốn không hề suôn sẻ, ông sống theo cách khánh kiệt. Vào năm ông 32 tuổi, nhà Thương chiến tranh liên miên, Khương Tử Nha quyết định lên núi tu Đạo để phòng tai họa. Sau 40 năm khổ luyện, tới tận năm ông 72 tuổi mới xuất sơn.
Thế nhưng, do không có nghề nghiệp cụ thể lại thêm tuổi cao, ông chỉ có thể nương nhờ bạn bè. Dù Khương Tử Nha đã dùng đủ cách để mưu sinh như đan sọt, xay bột, bán gia súc, mở quán ăn hay xem tử vi… nhưng đều thất bại. Vì thế ông luôn bị vợ mình là Mã Chiêu Đệ chê cười.
Sau này, ông được Trụ Vương giao cho chức vụ Đại phu. Khương Tử Nha khi thấy Trụ Vương hoang dâm, người dân khắp nơi chịu khổ vô cùng nên đã khuyên vợ cùng mình đi đến Tây Kỳ (sau này là nước Chu) sinh sống. Nhưng vợ ông không những không đồng ý mà còn chê ông là kẻ vô dụng, đến chức quan nhỏ cũng không giữ được và nói không muốn chung sống cùng ông nữa.
Dù Khương Tử Nha đã hết lòng khuyên nhủ vợ chờ ngày ông đổi vận nhưng vợ ông một mực đòi đuổi ông ra khỏi nhà. Vì thế ông đành một mình rời đi, Khương Tử Nha và vợ Mã Chiêu Đệ kể từ đó mà phân ly.
2. Sự tích Khương Tử Nha câu cá không lưỡi
Khương Tử Nha được người đời nhắc đến như một khai quốc công thần tạo nên sự nghiệp hơn 800 năm của nhà Chu. Đây cũng là triều đại tồn tại lâu nhất của Trung Quốc. Trong sự kiện này, Khương Tử Nha gắn liền với sự tích Thái Công câu cá hay còn được biết đến với hình tượng Lữ Vọng câu cá.
Vì sao Khương Tử Nha lại câu cá?
Khi đó, Khương Tử Nha xin cáo lão không làm quan của Trụ Vương nữa rồi một mình đến Tây Kỳ. Ông đã đến bên bờ sông Vị, thuộc tỉnh Thiểm Tây, cũng là nơi mà Cơ Xương (tức Chu Văn Vương) cai quản, để ẩn cư.
Hàng ngày Khương Tử Nha đi câu ở ven sông, nhưng cách câu của ông khác với người bình thường. Cần câu của ông không có lưỡi và mồi câu lại còn thả cách mặt nước tới tận hơn 3 thước (có ý kiến cho rằng mỗi thước cổ tương đương 40cm). Ông vừa buông cần câu vừa nói: “Nếu muốn sống thì hãy tự đến cắn vào cần câu”.
Khương Tử Nha ngày ngày cứ như vậy mà trôi qua, cho tới một hôm, Chu Văn Vương tình cờ có việc đi qua bờ sông Vị. Thấy bộ dạng kỳ lạ của Khương Tử Nha, Chu Văn Vương lệnh cho binh lính đến hỏi thăm. Nào ngờ, Khương Tử Nha chẳng buồn để ý cứ thản nhiên ngồi câu mà còn nói thêm rằng: “Cá thì không cắn câu mà tôm tép đã đến quấy rối”.
Chu Văn Vương nghe kể lại liền sai một viên quan lớn đến hỏi chuyện nhưng Khương Tử Nha vẫn không thèm để ý còn nói cá nhỏ đừng đến làm gì. Viên quan không hỏi được đành quay về, Chu Văn Vương ngẫm nghĩ một lúc rồi ngộ ra. Có thể kẻ lạ đời này là chính là người mình cần đích thân đến hỏi thì mới đáp lời. Sau khi biết chuyện, Văn Vương mới biết ông chính là Khương Tử Nha, một bậc kỳ tài binh pháp.
Chu Văn Vương mừng lắm, ông nói: “Năm xưa, tổ phụ từng nói với ta về việc sẽ có ngày một bậc hiền tài đến giúp cho Chu tộc lên hương. Hóa ra chính là Khương Tử Nha đây, chúng ta đã mong ngài từ lâu lắm rồi”.
Văn Vương lập tức mời Khương Thượng cùng mình hồi cung.
Cũng từ đó, Khương Tử Nha được gọi là Thái Công Vọng, hay còn gọi là Khương Thái Công, bởi vì ông là người mà tổ phụ của Chu Văn Vương vẫn luôn chờ mong từ lâu. Sau này Khương Tử Nha phò tá Chu Văn Vương tiêu diệt nhà Thương và lập quốc. Sau này được Văn Vương cho trấn giữ đất Tề và còn là khai lập ra nước Tề.
Ý nghĩa của việc Khương Tử Nha câu cá không lưỡi
Dân gian truyền tụng là Khương Tử Nha thả cần mà không dùng lưỡi, dùng mồi bởi thực tế ông không câu cá mà là “câu người”. Nhưng trời vốn không phụ lòng người có tâm, cuối cùng tới năm ông 80 tuổi đã được Chu Văn Vương phát hiện tài năng và mời về làm quân sư.
Khương tử Nha cũng không làm phụ lòng của Chu Văn Vương. Bằng tài trí của mình, ông đã lập công lớn giúp xây dựng nền móng cho nhà Chu.
Có thể thấy, Khương Tử Nha chỉ lấy việc câu cá là để dưỡng sinh. Thậm chí ngay cả khi ông đã giữ chức tể tướng, ông vẫn luôn ra bờ sông câu cá.
Đối với Khương Tử Nha, câu cá không lưỡi, không mồi chỉ là một hình thức; cái ông cần là sự thanh tịnh của việc câu cá, việc có thể ngồi ngắm mây trời, nước non và cá bơi lượn tung tăng để lấy đó làm niềm vui cho mình. Cũng nhờ những thứ đó, ông mới có thể thư giãn, tâm tĩnh như nước mà rèn luyện ý chí của bản thân. Ngoài ra, đây cũng là phương pháp giúp ông rèn luyện sức khỏe, giúp thân thể thêm phần dẻo dai.
Có lẽ nhờ phương pháp tập luyện đặc biệt này mà Khương Tử Nha có thể sống thọ, theo sử sách ghi chép, Khương Tử Nha sống 139 tuổi là độ tuổi “xưa nay hiếm”; và cũng nhờ phát minh độc đáo này của ông truyền lại mà hậu thế đã có thêm một bí quyết dưỡng sinh, dưỡng tâm vô cùng hiệu quả cho bản thân.
Đăng Dũng biên tập