Trong “Tam Tự Kinh” có câu: Nuôi dạy không được là lỗi của cha. Người xưa đã sớm nhận ra rằng người quan trọng nhất chịu trách nhiệm giáo dục con chính là cha mẹ. Sự thịnh suy của một gia đình phụ thuộc vào việc các thế hệ tương lai có triển vọng hay không.
Bạn muốn con mình trở thành người như thế nào thì trước hết cha mẹ phải là người như thế đấy. Bởi vì mọi hành động, lời nói và việc làm của cha mẹ sẽ in sâu vào tâm trí con trẻ.
Nếu muốn con mình ngày càng tốt hơn, thì chúng ta phải để ý từng chi tiết rất nhỏ, gia đình nào phạm phải hai điều cấm kỵ này thì phải hết sức cẩn thận.
1. Cha mẹ sống tệ bạc thì con sẽ sống như thế ấy
Một người nếu sống mà bất hiếu với cha mẹ, đối xử khắc nghiệt với người thân thì con cháu khó thành đạt và ngoan ngoãn, kẻ không tôn sư trọng đạo thì không thể có tương lai.
Có một câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Có một gia đình có ba thế hệ ông bà cùng chung sống dưới một mái nhà. Bà nội đã già, không đi lại được nữa, cha mẹ trẻ cảm thấy đó là một sự gánh nặng nên vào một đêm, họ gọi con trai đến, cùng nhau đặt bà lão vào một chiếc thúng tre lớn và khiêng vào núi.
Khi họ để bà lại xong thì đứa con trai nói: “Bố mẹ ơi!, chúng ta đã để bà ngoại ở trên núi rồi, đừng vứt cái thúng lớn này đi”.
Cha mẹ cảm thấy rất kỳ lạ và hỏi con của họ: “Tại sao con lại muốn mang cái thúng về nhà?”
Người con đáp: “Khi cha mẹ về già, con cũng sẽ dùng cái thúng lớn này để khiêng cha mẹ vào núi”.
Con trẻ sẽ bắt chước hành vi của cha mẹ, khi bạn là bậc cha mẹ hiếu thảo với người lớn tuổi, thì con của bạn cũng sẽ trở nên ngoan ngoãn lễ phép và tôn trọng bạn. Ngược lại, nếu cha mẹ lòng dạ hẹp hòi, không có tình thương với người thân thì làm sao có thể nuôi dạy được những đứa con hiếu thảo?
Tục ngữ có câu: Nếu hôm nay mẹ không chăm sóc cha mẹ của mẹ, thì ngày mai con cũng sẽ không đến chăm sóc cho mẹ.
Đó chính là làm theo tấm gương của người lớn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, đừng nói đến sự hưng thịnh của gia đình, chỉ sợ khi đối mặt với đúng sai, con trẻ sẽ không phân biệt được thiện ác.
2. Không dạy con tôn sư trọng đạo
Ngoại trừ cha mẹ, thầy cô chính là người đem đến hy vọng cho những đứa trẻ.
Con người nếu biết tu dưỡng đạo đức tốt thì sẽ thành đạt trong sự nghiệp, càng có tương lai tươi sáng thì những người này càng phải biết kính trọng thầy cô. Còn những kẻ không thành đạt, ngu dốt, khi nhắc đến thầy cô thường có cái nhìn khinh thường, không biết ơn.
Đối với trẻ em, phần lớn thời gian ở trường là dành cho giáo viên và các bạn cùng lớp. Nếu cha mẹ không tôn trọng thầy cô của mình cũng như của con, thì làm sao con trẻ có thể tôn trọng thầy cô khi chúng bị ảnh hưởng bởi sự “giáo dục” tinh vi.
Nếu chúng ta không có sự hướng dẫn và dạy dỗ trẻ trên con đường trưởng thành thì chúng rất khó để trở thành một người tốt.
Một giáo viên cho biết rằng:
Người học trò dù ngu si đến đâu, miễn là còn có tâm hiếu kính với thầy, hiếu thuận với cha mẹ thì sẽ không khó để chuyển hóa người ấy. Ngược lại, nếu học sinh phớt lờ cha mẹ, thầy cô thì có thể giống như mắc “bệnh nan y”, không cứu vãn được.
Một điều ác nhỏ không thay đổi cuối cùng sẽ trở thành một điều ác lớn. Nếu không có chút thiện lương thì đại đức khó thành.
Không kính thầy, không dạy dỗ trẻ thì làm sao có những đứa con đầy triển vọng?
Những phẩm chất tốt đẹp không phải trẻ sinh ra mà có, mà nó được ngấm dần vào chúng một cách tinh tế qua những lời nói và việc làm của cha mẹ.
Có một câu nói “Nếu bạn biết tạo ra hạnh phúc cho những người thân, sống có trách nhiệm và có thể quản lý cảm xúc của mình, thì con trẻ sẽ bắt chước bạn”.
Ngôi trường danh giá đến đâu cũng không thể so sánh được với những lời răn dạy và việc làm của cha mẹ đối với con mình. Để giáo dục con được tốt thì trước tiên phải giáo dục bản thân trước.
Á Hiên biên tập
Nguồn: Aboluowang