“Ngựa yếu vì gầy, người không phong lưu do nghèo!” – Nhiều người đã hiểu sai câu này!
Người xưa rất thâm thúy, rất nhiều câu tục ngữ được truyền lại từ xa xưa đến nay. Nó dựa trên kinh nghiệm từ cuộc sống và thậm chí còn chứa đựng hàm nghĩa sâu xa, có cảnh giới cao hơn. Mặc dù có những câu nghe có vẻ thô tục, thậm chí là tàn khốc nhưng đều rất thực tế.
Khi tôi còn nhỏ, điều kiện gia đình không tốt, bố mẹ tôi đều là công nhân nhập cư, tôi lớn lên với ông bà ngoại. Tôi không những chưa bao giờ mặc quần áo mới mà còn bữa no bữa đói.
Vì nhà quá nghèo, ăn uống không đủ dinh dưỡng nên sau khi vào cấp 2, tôi trông rất gầy và thấp bé. Khi ông tôi nhìn thấy dáng vẻ gầy guộc của tôi, ông lặng lẽ lau nước mắt và nói với tôi với niềm xúc động đặc biệt: “Mã hành vô lực giai nhân sấu, nhân bất phong lưu chỉ vi bần” – Ngựa yếu là vì gầy, và lý do duy nhất khiến người ta không phong lưu được là do nghèo đói.
Xét cho cùng, lúc đó tôi vẫn còn rất nhỏ, mặc dù tôi rất ấn tượng với câu nói này nhưng tôi không thể hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó, thậm chí còn hiểu nhầm.
“Ngựa yếu vì gầy”, câu này thực ra rất dễ hiểu. Nếu một con ngựa quá gầy, nó không thể chịu được sức nặng và không có sức lực để làm việc. Khi đó, các hộ dân ở nông thôn nhìn chung rất nghèo, người dân còn đói, huống chi là ngựa chuyên để giúp dân thồ hàng cũng rất gầy gò, ốm yếu, thậm chí còn chết đói, đây là thực tế lúc bấy giờ.
Nửa sau của câu nói này là: “Người không phong lưu ấy do nghèo”. Nhiều người đọc đến đây rất dễ nghĩ sai. Tôi nghĩ điều đó có nghĩa là người giàu có thể lãng mạn và hạnh phúc, còn những người không có tiền thì không làm những điều lãng mạn, chỉ vì họ nghèo.
Nếu bạn hiểu theo cách này thì bạn đã nhầm. “Phong lưu” ở đây không có nghĩa là ham tài phú, yêu thích cái đẹp mà có nghĩa là một người có thể thành công và có triển vọng.
Sử gia có một thuật ngữ nổi tiếng, trong đó có câu: “Sông lớn đi về phía đông, sóng cuốn trôi, nhân vật phong lưu nghìn năm, thành lũy phía tây, nhân đạo là, Tam quốc Chi Lăng Xích Bích”. Trong đó “nhân vật phong lưu” dùng để chỉ những người có thể lập công và trở nên nổi tiếng trong lịch sử. Chu Du, một người hào hoa và anh hùng, là đại diện cho một con người “phong lưu” như vậy.
“Ngựa yếu vì gầy, người không phong lưu ấy do nghèo”. Đây là lời khuyên từ xa xưa đối với chúng ta. Khi một người nghèo, anh ta không thể làm được nhiều điều. Vì vậy, khi còn trẻ phải chăm chỉ học tập, đến tuổi trưởng thành phải chăm chỉ làm việc, thiết thực, để thay đổi thân phận nghèo khó, có như vậy mới lập công, lập thành tích.
Một câu nói dân gian được ông cha ta truyền lại thực sự chứa đựng nhiều trí tuệ trong cuộc sống, rất có lý và đáng học hỏi. Nếu bạn có thể hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó và tự mình ước thúc bản thân nỗ lực, rèn luyện thì cuộc sống sẽ thuận buồm xuôi gió, sớm muộn gì cũng xoay chuyển được tình thế.
Nguyệt Hòa
Theo Sohu