Hôm nay ban biên tập chúng tôi muốn gửi đến quý độc giả câu chuyện Chu Vũ Trọng chỉ vì nhận tham ô mà phúc phận và tuổi thọ đều bị tước sạch, muốn gửi gắm thông điệp nhân quả nhãn tiền là có thật, nếu muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn người ta chỉ có thể trung thực, thành thật hơn nữa mà thôi.
Chuyện tham ô không ai biết, nhưng tại không gian khác thì đều bị vạch trần, phúc phận và tuổi thọ đều bị tước sạch
Chu Vũ Trọng thời Bắc Tống, tự là Hiến Chi. Vào năm Tuyên Hòa thứ hai (1120), hạn hán ở Hoài Nam gây ra nạn đói, Chu Vũ Trọng phụng chỉ đến thăm để cứu trợ.
Gần nơi làm việc của ông ta có một ngôi chùa, ông ta thi thoảng đi ngang qua đây. Mỗi khi ông ta đi ngang qua các nhà sư trong chùa đều vẩy nước quyét sạch sân để nghênh tiếp ông ta, điều này đã xảy ra liên tiếp 4 lần.
Một hôm đi ngang qua thấy các nhà sư không chào hỏi, đón tiếp mình nữa, thấy lạ quá bèn đến hỏi, thì được hồi đáp rằng trong chùa có một vị sư già lần nào ngài đi ngang qua cũng sẽ có thần núi báo mộng cho ông ấy, bảo chúng ta nghênh tiếp tể tướng tương lai, nhưng ngày hôm qua thần núi lại báo mộng rằng, vì ngài nhận hối lộ nên bị trời phạt, phước lành và tuổi thọ cũng bị tước hết, cho nên hôm nay chúng tôi không vảy nước quyét sân để chào đón ngài.
Chu Vũ Trọng ngay lập tức bị sốc: việc nhận hối lộ của anh ta là chuyện bí mật, vậy mà tại không gian khác cũng không thể giấu diếm được, anh ta choáng váng. Thực sự mắt thần như điện, hơn nữa chính mình sẽ bị trời trừng phạt bởi điều này, phước lành và tính mạnh của anh ta sẽ mất hết.
Thành thật hối cải sửa sai tội trạng được giảm nhẹ
Thế là anh ta trở về ngay lập tức, hoàn trả lại toàn bộ số tiền nhận hối lộ đã nhận, đồng thời khai báo trung thực, chi tiết tình hình thiên tai và thành tích lẫn tội trạng của các quan viên.
Trong báo cáo của anh ta không hề giấu giếm, có người khuyên anh ta nên cẩn trọng, Chu Vũ Trọng nghiêm giọng hỏi: “Ta dám liều mạng mà tránh, bảo vệ gián quan mà coi thường xem nhẹ hai đường sinh linh hay sao?”;
Ngay lập tức dặn dò các quan viên giám sát tại các huyện châu hỏi thăm tình hình cực khổ của người dân, căn cứ theo thứ tự mà cứu trợ thiên tai.
Thái thú huyện Tô Châu (ngày nay là huyện Túc thuộc tỉnh An Huy) ra lệnh không được thu nhận những người đói khổ, khiến cho ngoài thành xác chết khắp nơi, sai người đào huyệt vùi lấp cho xong.
Thái thú Chân Châu (nay là Nghi Chinh thuộc Giang Tô), vào buổi đêm dẫn quân chặn đánh dân đói tới đảo Giang Trung, tất cả đều chết hết.
Những sự việc cứu chẩn nạn đói trở thành một vụ án kinh thiên, Chu Vũ Trọng đều thành thật báo cáo tất cả mà không sợ mất lòng kẻ quyền thế.
Sau khi nói ra những việc này, ông lại yêu cầu vị sư già kia để mình sám hối trước tượng Phật, và cầu phúc cho ông ta.
Vài tháng sau, vị sư già nằm mơ thấy thần nói với ông rằng vì Chu Vũ Trọng có thể ăn năn hối cải, thần sẽ lấy lại hình phạt rút tận tuổi thọ và phúc phận của ông ta, cải thành giảm tuổi thọ xuống còn 12 năm, tước vị còn phân nửa”.
Vị sư già chuyển lời cho Chu Vũ Trọng, về sau quả thật ông chỉ làm quan tới ngự sử trung thừa hạng tam phẩm, chứ không thể trở thành quan nhất phẩm tể tướng được.
Thật kinh hãi khi chứng kiến sự việc do nghiệp chướng mà Chu Vũ Trọng đã trải qua. Ban đầu ông ta được làm tể tướng, nhưng chỉ vì nhận hối lộ trọng việc cứu trợ thiên tai nên ông ta đã bị trừng phạt bằng cách cắt tận phúc phận và tuổi thọ của mình. May mắn thay ông ta đã kịp hối cải và bù đắp tổn thất nên hình phạt cũng nhẹ đi.
Phần kết
Chúng ta hãy nhìn thời ngày nay, biết bao quan chức ngã ngựa vì tham lam, nhận hối lộ và trong những hoàn cảnh khó khăn lại sẵn sàng lấy tiền cứu trợ người dân, khắp nơi nơi là cảnh tham nhũng tràn lan, bất kì hoàn cảnh nào cũng có người tham những, chủ động hại người để có được lợi ích, như vậy chẳng phải đã đắc tội với Trời Phật rồi sao? Liệu có được Thần Phật dung thứ.
Đáng nhẽ ra họ sẽ trở thành những người trụ cột giúp dân giúp nước, có được phúc báo nhưng bây giờ lại lâm vào cảnh lao tù, chết trong tù hoặc gặp tai nạn mất đi tính mạng.
Bởi vì có rất nhiều người đã dần dần mất đi tín ngưỡng chân chính vào Thần, không tin vào những cảnh báo của Thần Phật, sẵn sàng làm việc xấu, cho nên thật đáng thương, phúc đã tận, thì sẽ bị hình thần toàn diệt.
Nhìn vào bài học của Chu Vũ Trọng liệu chúng ta còn dám làm điều xấu hay thỏa hiệp với những điều xấu chăng? Chỉ có thành thật hối cải, thừa nhận lỗi sai và nhanh chóng sửa sai thì mới có thể có cơ hội cho tương lai của mình.
Biên dịch Minh Thư
Theo zhengjian