Làm thế nào để cuộc sống không nhàm chán đến mức bạn muốn trở thành một ai đó khác?
Tạp chí Hạnh phúc của Mỹ đã từng đưa ra một chủ đề như sau: Nếu được lựa chọn lại từ đầu, bạn sẽ chọn làm gì? Một quân nhân có tiếng trong giới nói ông muốn mở một cửa hàng tạp hóa ở nông thôn. Một nữ bộ trưởng trả lời, bà muốn đến Costa Rica quản lý một khách sạn nhỏ. Một thị trưởng muốn thay đổi trở thành một phóng viên, nhiếp ảnh gia. Bộ trưởng lao động muốn trở thành giám đốc của một công ty sản xuất đồ uống giải khát.
Những thương nhân còn có các đáp án ly kỳ hơn: Một vị muốn trở thành một chú chó. Vị khác, càng đặc biệt hơn, muốn thoát khỏi thế giới con người trở thành thực vật… Trong khi những người bình thường đại đa số đều có mong muốn trở thành tổng thống, muốn trở thành nhà ngoại giao, muốn làm thợ làm bánh, tất cả ngành nghề đều có.
Tuy nhiên, rất ít người muốn trở thành bản thân của hiện tại.
Con người có nhiều lúc rất mâu thuẫn, vốn dĩ đang sống rất tốt, những điều kiện xung quanh đều không tồi, nhưng đôi khi lại xuất hiện tâm lý đau khổ vì sự buồn tẻ của cuộc sống. Họ thấy thiếu đam mê và thường giải thích bằng sự không phù hợp của hoàn cảnh sống hiện tại.
Tôi từng cảm thấy ghen tị với một cặp vợ chồng sống trong rừng sâu, bởi vì trong rừng có không khí trong lành, có những cây xà-nu cổ thụ lớn, có những con đường nhỏ yên tĩnh, có tiếng chim ca hót, có hoa tươi thơm ngát. Tuy nhiên, cặp đôi này có vẻ ngạc nhiên khi biết rằng ai đó đang ghen tị với ngôi nhà của họ. Họ nghĩ rằng ở đây không có nhiều điểm để tham quan, cũng không có nhiều cảnh phong phú và nhộn nhịp như ở thành phố.
Khi đó tôi nhận ra một điều, không có cảnh đẹp ở những nơi quen thuộc. Những cảnh đã từng đẹp này rồi đều trở thành quen thuộc, hoa cỏ cây cối, trăng sáng trời quang. Trong ngày dài tháng rộng của mình, họ đã không coi những cảnh đẹp này là phong cảnh hữu tình nữa, mà đã trở thành một cảnh quá quen thuộc.
Câu trả lời của các bộ trưởng, thương nhân và những người dân bình thường trên tạp chí Hạnh phúc cho thấy đại đa số họ đều không muốn trở thành bản thân của hiện tại, cũng giống như cặp vợ chồng trong rừng, đối với những quang cảnh mà người khác cho rằng là cảnh đẹp nên thơ thì với họ lại là những cảnh quá nhàm chán, không có gì tươi đẹp.
Trong hành trình của đời người, điều tồi tệ nhất không phải là nghèo đói, không phải là đen đủi, mà là tinh thần và tâm trạng trong trạng thái vô thức và kiệt sức.
Những người, những điều đã từng khiến bạn cảm động đến một lúc nào đó cũng không còn khiến bạn cảm động nữa. Những thứ từng hấp dẫn bạn rồi sẽ không còn hấp dẫn bạn nữa, lúc này, đời người cần đến một phong cảnh khác.
Để tránh tự biến mình thành ao tù nước đọng, nhìn chán phong cảnh quen mà không thấy đủ hữu tình nữa, trong công việc và cuộc sống, hãy theo đuổi kiến thức, thoát khỏi bản thân của trước đây, ngày càng hoàn thiện về trí tuệ, đạo đức. Tinh thần thuần khiết, lọc sạch linh hồn, bản thân sẽ cảm nhận được sự thăng hoa. Lúc đó sẽ thấy những cảnh đẹp mà trước đây không nhận ra ở ngay bên mình, hoặc cũng có thể đủ khả năng và dũng cảm để khám phá phong cảnh đẹp đẽ khác trên đường đời.
Dám có trải nghiệm mới, đôi khi cũng đòi hỏi một tầm nhìn mới, ý chí mới.
Theo Duwenzhang
Ngọc Linh biên dịch
Video: Ý nghĩa của cuộc sống không phải ở chỗ nhìn thấu mà chính là trải nghiệm
videoinfo__video3.dkn.tv||407e4b412__