Tâm sự thắt lòng của mẹ trẻ mất con chỉ vài giờ sau sinh, chỉ kịp thơm má con một lần
Mất con là cú sốc tinh thần rất lớn với mình. Mình quyết định chia sẻ câu chuyện này với hy vọng mong các mẹ bầu hãy thật cẩn thận trong quá trình mang thai.
Sau 9 tháng mong chờ mới có thể mang thai nhưng chị T. (nhân vật xin được giấu tên – Hà Nội) lại không được may mắn như những bà mẹ khác, khi mà có thai kỳ khỏe mạnh nhưng lại không thể giữ con sau khi em bé đã ra đời. Dù rất đau lòng vì mất con nhưng chị vẫn quyết định chia sẻ câu chuyện của mình với hy vọng mong các mẹ bầu khác hãy thật cẩn thận với việc chăm sóc thai kỳ và sau sinh để không ai phải chịu nỗi đau mất con như chị.
9 tháng mong ngóng mới có thể thụ thai
Hôm nay sau 2 tuần mất con mình mới bình tâm được một chút và lấy hết can đảm để viết lên những dòng này như một sự chia sẻ, và cũng là một bài học kinh nghiệm cho các bạn đặc biệt là những người chuẩn bị làm mẹ.
Vì trước đây mẹ mình cũng có tiền sử hiếm muộn nên ngay từ trước khi lấy chồng, mình đã dành chút thời gian tìm hiểu sách báo, tham gia các hội nhóm để học hỏi kinh nghiệm và chia sẻ cùng các mẹ. Sau đó thì cuối năm 2015 mình lấy chồng.
Chồng mình là bộ đội chuyên nghiệp, còn mình lại tiếp tục đi học nên một tháng 2 vợ chồng gặp nhau được mấy ngày. Vợ chồng mình không kế hoạch gì cả để tự nhiên nhưng tận tháng 9 sau mình mới phát hiện có bầu. Lúc ra máu báo mình còn nghĩ là đến chu kỳ kinh vẫn đóng băng vệ sinh nhưng lại không thấy gì nữa. Thay vào đó bụng mình cứ đau lâm râm y như lúc đến ngày kinh nguyệt vậy. Trước đó, mỗi lần đến chu kỳ kinh là bụng đau khủng khiếp mất một ngày nhưng lần này đau tận hơn một tuần có lúc đau âm ỉ, có lúc đau dữ dội.
Mình mua que thử thì có đúng một vạch, mình lại nghĩ chắc do mình vừa nghỉ hè từ nhà đến Hà Nội học nên thay đổi môi trường, bị rối loạn. Nhưng mãi vẫn không thấy ra kinh nguyệt nữa nên mình lại mua que thử tiếp thì thật bất ngờ lên 2 vạch. Không cần tả thì mọi người cũng biết mình hạnh phúc đến nhường nào. Mình gọi ngay “face time” cho chồng khoe que thử thai.
Sau đó, có người chị bảo mình có thai mà bị đau bụng thế thì nên đi khám, nhỡ đâu chửa ngoài dạ con. Mình vội đi khám ngay và thật may thai đã vào tổ. Bác sĩ nói đau là do quá trình thai làm tổ trong bụng nhưng niêm mạc tử cung của mình mỏng dọa sảy nên mình được kê uống thuốc tăng nội tiết.
Đến tháng thứ 3 mình lại tự nhiên đi vệ sinh thì phát hiện bị ra máu tiếp. Mình vội bắt taxi ra Phụ sản Trung Ương khám thì được kết luận bình thường nhưng không nói lí do vì sao ra máu. Thời gian sau đó, máu không ra nữa, mình vẫn đi học và đi lại bình thường.
Ba tháng tiếp theo trôi qua trong bình yên nhưng chỉ có vấn đề là mình rau bám mặt sau con máy sớm. Có vấn đề nữa là mình tăng cân rất chậm, mỗi lần siêu âm thấy chỉ số vừa đủ với bảng tiêu chuẩn chứ không dư như các mẹ, mình cũng sốt ruột nhưng mình ăn uống hầu như là vào mẹ vì mới có 6 tháng mình tăng 14kg.
Đến tháng thứ 8 mình bị dọa sảy thai mà thật sự bụng không đau chỉ tức vì con cựa nhiều gò nhiều. Mình được mẹ đưa đi khám thì bác sĩ yêu cầu nhập viện. Mình được truyền thuốc giữ thai trong 2 tuần, sau đó khi tình trạng ổn định, mình về nhà chồng để chuẩn bị sinh con.
Những tuần cuối thai kỳ, con mình vẫn cựa nhiều hầu như cả ngày lẫn đêm. Cựa méo cả bụng mẹ nhưng mình lại cứ nghĩ chắc con nghịch quá, lại thấy vui vui. Về nhà nội được 3 tuần thì mình bị đau bụng nhưng không phải đau bụng dưới mà là đau bụng trên, như kiểu đau dạ dày. Mình đau đến nỗi không chịu nổi nên đành xuống trạm xá xin thuốc, sau đó bác sĩ nói mình nên đến bệnh viện huyện.
Sau đó, mẹ chồng và mình lên bệnh viện huyện để khám thì kết quả tim thai khỏe, nước ối nhiều, khám tử cung thì bác sĩ bảo lọt 2 ngón tay rồi có dấu hiệu chuyển dạ. Mình được chuyển lên bệnh viện tỉnh vì khi đó với 36 tuần, bác sĩ sợ sinh non sẽ không có đầy đủ thiết bị để chăm sóc bé.
Nỗi đau quặn thắt khi sinh con khỏe mạnh nhưng lại không thể tiếp tục cuộc sống
Tối hôm đó dù con cựa nhiều nhưng mình không thấy đau chuyển dạ. Hôm sau mình vẫn đi ra nhà bác gần bệnh viện để tắm gội rồi ăn uống sau đó mới vào viện nằm theo dõi tiếp. Đến 22 giờ thì bác sĩ gọi mình đi tiêm thuốc kích đẻ.
Mình ngạc nhiên vì khi đó mình vẫn chưa có cơn đau. Mình lo lắng vào xin bác sĩ cho mổ nhưng không được. Sau khi mình nằm truyền hết chai nước cho đến 5 rưỡi sáng vẫn không thể đẻ được, bác sĩ mới chỉ định mình đẻ mổ.
6 giờ mình lên bàn mổ thì đến 6h23 phút là con gái mình chào đời khóc rất to, được 3,2kg, trộm vía con đáng yêu vô cùng. Đến 7h hơn mình khâu xong rồi mới được ra phòng hậu phẫu. Con mình vẫn khóc nhiều nên các bà nghĩ cháu đói đành cho tập ti mẹ nhưng vì mình chưa có sữa nên các bà pha sữa non đút cho cháu.
Con mình chỉ ăn một ít rồi lại khóc, con khóc nhiều quá, khóc đến tím người thì gọi bác sĩ đến 4 lần mới tới. Ngay sau đó con được đưa vào khoa nhi ấp lồng kính và thở oxy nhưng tình trạng của con ngày càng tệ, càng tím tái, máu ra mũi và miệng rất nhiều và đã không thể tiếp tục sự sống.
Khi ấy gia đình vẫn giấu mình và mãi đến trưa khi con không thể cố gắng được nữa mọi người mới nói cho mình biết. Mình vừa ngủ dậy thuốc tê đang dần hết tác dụng thì nghe tin sốc mà không thể tin nổi. Mọi người mang cháu về mà mình không thể tin được. Cho đến bây giờ là gần 2 tuần sau khi cháu mất, mình luôn sống trong vật vã, trong đau khổ, trong ân hận và day dứt.
Mình nhớ con vô cùng các mẹ à, dù ở bên con mới chỉ vài tiếng ngắn ngủi nhưng gương mặt con, lúc con ti mẹ, lúc con khóc mình đều nhớ hết, không quên tí nào, đau khổ lắm các mẹ ơi… Lúc con ra đời, bác sĩ mặc quần áo cho con, rồi đưa cho bà nội, mọi người nói con khỏe mạnh hồng hào lắm, chân tay mập mạp, tóc dày lắm. Mình chỉ kịp xem tóc con rồi hôn má con được một lần. Không ngờ đó là lần duy nhất. Bố cháu khi đó trên đơn vị chưa kịp về, lúc về thì cũng là lúc cháu chuẩn bị đi rồi. Thật đau đớn.
Mất con là cú sốc tinh thần rất lớn với mình. Mình quyết định chia sẻ câu chuyện này với hy vọng mong các mẹ bầu hãy thật cẩn thận trong quá trình mang thai. Chị em nên đi học các lớp tiền sản giật để biết có kinh nghiệm chăm sóc bản thân. Ngoài ra, các mẹ cũng cần chú ý phải được bác sĩ tư vấn nhiệt tình và yêu cầu bác sĩ phải theo dõi tình trạng con thường xuyên sau khi chào đời đặc biệt là với em bé sinh non như con mình. Hy vọng các mẹ đón con được mẹ tròn con vuông, không phải đối mặt với nỗi đau quá lớn như mình.
Theo webtretho