Từ nghèo khổ trở thành giàu có, 3 anh em nhà này đã làm gì?
Ba anh em trong gia đình này gặp phải thiên tai và những biến động xã hội, nhưng vẫn bình yên vô sự, sau này còn làm quan lớn. Cả ba đều được trường thọ. Họ đã làm gì để có được phúc báo như vậy?
Vào những năm Khai Nguyên (từ tháng 12 năm 713 đến tháng 12 năm 741) thời kỳ Đường Huyền Tông, tại một thôn trang ở ngoài cổng Diên Bình của kinh thành Trường An (nay là Tây An), có ba anh em nhà họ Bùi sinh sống. Cả ba người đều không ra làm quan. Tuy gia đình bần hàn đói rét, nhưng thường hay làm việc thiện, nổi tiếng gần xa nhờ sự hiếu thuận và nhân nghĩa.
Có một ông lão hay đi ngang qua nhà họ Bùi, thường xuyên nhờ anh em họ hồ quần áo. Màu sắc của quần áo cũng không giống quần áo của người bình thường. Ba anh em kính cẩn giúp đỡ ông lão, hỏi ông làm nghề gì? Ông lão trả lời: “Bán thuốc”.
Họ lại hỏi ông ở đâu? Trong nhà còn ai không? Ông lão đáp: “Những việc này không cần phải nói”.
Cứ thế, mỗi lần đến đây, ông lão đều ghé vào nhà họ Bùi để nghỉ ngơi, ngủ nhờ. Mấy năm trôi qua, mỗi lần ông lão đến, ba anh em đều tiếp đón cung kính, không hề có chút chán ghét.
Một ngày nọ, ông lão lại đến và nói với ba anh em nhà họ Bùi rằng: “Nhìn thấy ba anh em các anh, tuy rằng nghèo khó nhưng vẫn có thể giữ thái độ ân cần cung kính để tiếp đãi khách trong thời gian dài, không hề có chút chán ghét như vậy, các anh quả thật là những người nhân hậu, có đức hạnh. Cứ tích đức như vậy, sau này ắt có phúc lớn. Tôi cũng xem trọng ân nghĩa các anh dành cho tôi, nay tôi tặng các anh một chút tài vật đủ dùng trong vài năm”.
Ba người vô cùng cảm kích ông lão.
Ông lão bèn bảo ba anh em lấy vài cân than, đào hố trên mặt đất làm lò rồi đốt than lên. Một lát sau, ông lão lại bảo ba người lấy mấy viên gạch nhỏ bằng ngón tay ném vào lửa để đốt. Chẳng mấy chốc, gạch đã nung đỏ rực. Ông lão lấy một ít thuốc ném vào gạch, chỉ thấy khói tím bốc lên. Không lâu sau, gạch biến thành vàng óng ánh, khoảng trăm lượng. Ông lão tặng số vàng nào cho ba anh em nhà họ Bùi và nói với họ rằng: “Giá trị của số vàng này gấp đôi so với vàng bình thường, đủ cho các anh dùng trong ba năm. Hôm nay tôi đi, phải đợi đến khi các anh dùng hết mới quay lại”.
Ba anh em càng kính trọng ông lão hơn. Đến khi tiễn biệt, họ lại hỏi ông lão ở đâu. Ông lão nói sau này sẽ cho họ biết, rồi từ biệt ra đi.
Ba anh em họ Bùi đã bán vàng, mua thóc gạo dự trữ. Năm sau đó, họ gặp phải hạn hán và lũ lụt nhưng đều may mắn thoát nạn.
Ba năm sau, ông lão lại đến, lại nung vàng và tặng cho ba anh em. Một trong ba người muốn theo ông lão học Đạo. Vì vậy, ông lão đã dẫn người này đi về phía tây vài dặm, đến mỏm đá phía tây núi Thái Bạch. Dưới mỏm đã có một tảng đá lớn, phía bên trái là vách đá. Chỉ nhìn thấy ông lão dùng gậy chống gõ vào vách đá, rất nhanh sau đó vách đã đã mở ra.
Thì ra bên trong có một động Tiên. Có một vị Đạo sĩ và một tiểu đồng ra đón ông lão và dẫn Bùi Sinh cùng vào trong. Lúc đầu hơi tối nhưng càng đi vào trong càng sáng, dần dần nhìn thấy được thành quách và con người. Bên trong có những cung điện nguy nga tráng lệ, có các công trình kiến trúc giống như chùa chiền và Đạo quán ở thế gian. Ngoài ra còn có rất nhiều Đạo sĩ, Tiên đồng, ngọc nữ chào đón họ đến. Ở đây có thể nghe thấy tiếng hát, tiếng nhạc du dương. Các Đạo sĩ có người đang đánh đàn, có người đang chơi cờ, còn có người đang ngâm thơ, lại có người đang trò chuyện.
Ông lão dẫn Bùi Sinh đến chào mọi người và nói với họ rằng: “Đây là chủ nhân trong thành” rồi để Bùi Sinh ở lại một đêm. Ông lão còn sắp xếp cho Bùi Sinh một bữa ăn thịnh soạn, có cơm vừng, thịt kỳ lân khô và rượu tiên.
Ngày hôm sau, Bùi Sinh từ biệt mọi người để về nhà. Ông lão tiễn Bùi Sinh ra khỏi động, còn tặng cho anh một số vàng bạc châu báu và nói rằng: “Hiện tại anh không nên ở lại đây lâu, hãy tạm thời quay về. 20 năm sau, thiên hạ sẽ đại loạn. Đây là động Thái Bạch Tả Yểm. Đến lúc đó, anh có thể đến đây, tôi sẽ ra đón”.
Bùi Sinh cảm ơn rồi từ biệt ông lão.
Hai mươi năm sau, loạn An Sử nổ ra. Cả nhà họ Bùi đến động Thái Bạch Tả Yểm để lánh nạn, sống trong Tiên cảnh của động trong nhiều năm, học được đạo thuật. Sau khi cuộc phản loạn qua đi, họ quay lại sống ở nhân gian. Ba anh em đều làm quan lớn, cả gia đình đều được trường thọ.
Từ đây chúng ta có thể thấy rằng, cách tốt nhất để con người có thể tránh khỏi tai họa, đạt được trường thọ và phú quý chính là hiếu thuận, có tấm lòng nhân ái, thiện đãi người khác và tu tâm hướng Đạo.
Nguồn: ntdvn