Viết sách dâm dục gây loạn nhân gian, nhận kết cục bi thảm
Viết sách dâm dục khiến người đọc tình mê ý loạn, đó chính là đang tạo nghiệp rất lớn, khi báo ứng đến thì có hối hận cũng muộn rồi!
Sách dâm dục và tranh dâm loạn ca ngợi hành vi tà dâm, làm nhiều chàng trai, cô gái nảy sinh dục vọng, thậm chí làm những việc trái với đạo đức nhân luân, từ đó làm băng hoại đạo đức xã hội. Đương nhiên, Thượng thiên đã ghi lại tội lỗi của từng người một, báo ứng sớm muộn sẽ giáng xuống họ và thậm chí cả gia đình của họ.
Tiền đồ và thọ mệnh đều bị đoạt dứt chỉ vì viết sách dâm dục
Theo ghi chép trong cuốn sách “Toàn cầu danh nhân đức dục bảo giám”, có một thanh niên tài năng thiên phú họ Trương, thích viết tiểu thuyết, nhưng lại là tiểu thuyết có ngôn từ dâm loạn, lại còn tự mình khắc bản (khắc bản in trên bản khắc gỗ) và bán ra bên ngoài. Theo anh, những cuốn sách dâm dục này chỉ là “mây khói” dưới ngòi bút và sẽ không hề làm tổn hại đến âm đức của bản thân mình.
Tuy nhiên, rốt cuộc thì anh đã sai.
Một đêm nọ, anh mơ thấy người cha đã khuất của mình, ông nghiêm khắc khiển trách anh: “Những cuốn tiểu thuyết dâm loạn mà con viết và khắc bản khiến mọi người choáng váng, thần bay phách tán. Nhiều người vì xem sách mà hành vi trở nên không còn ước thúc, đi vào con đường sa đọa. Âm phủ luôn trừng phạt rất nghiêm khắc những trường hợp như vậy. Con vốn dĩ có tiền đồ rộng mở, tuổi thọ lâu dài. Nhưng bây giờ vì làm điều xấu xa như vậy, mà mọi phúc phận trong đời đều bị tiêu hủy. Thật đáng tiếc công đức mấy đời tổ tiên tích lũy đều bị hủy hoại trong tay con. Đến giờ con còn cho rằng âm đức của mình chưa bị tổn hại sao?”
Người họ Trương từ trong mơ bừng tỉnh, nội tâm vô cùng hối hận. Tuy nhiên, tội nghiệp đã thành và ác báo sớm muộn cũng sẽ đến. Không lâu sau, cả gia đình họ Trương quả nhiên đều chết đuối.
Người bán sách không nghe lời khuyên can nên bị mù và chết một cách bi thảm
Trong cuốn “Ngọc Lịch bảo sao” vào thời nhà Thanh có viết câu chuyện như vậy: Ở Giang Nam có một người bán sách tên là Chu Tường, anh thích khắc bản những cuốn sách và tiểu thuyết dâm dục, cho thuê hoặc bán vì chúng kiếm được rất nhiều tiền. Nhiều người đã đọc những cuốn sách như vậy do anh khắc bản. Bạn bè của anh đều khuyên anh không nên khắc bản những cuốn sách này, vì sợ sẽ không tốt cho anh, nhưng Chu Tường lại chế nhạo họ là quá cổ hủ. Trong vòng vài năm, hai mắt của Chu Tường đã bị mù.
Một ngày nọ, một trận hỏa hoạn xảy ra, bởi vì mắt của Chu Tường bị mù nên không kịp trốn thoát, một nửa cơ thể của Chu Tường bị thiêu đốt. Anh gào khóc đau đớn suốt 3 ngày rồi qua đời.
Trước khi qua đời, anh vô cùng hối hận và nói với gia đình: “Tôi đã khắc bản sách, tranh dâm loạn và kiếm được một chút tiền tài, nhưng lại tiêu gần hết số tiền vào việc chữa bệnh, hơn nữa gây ra rất nhiều tổn hại cho mọi người. Kết quả của tôi bây giờ chính là quả báo. Tôi hy vọng tất cả những người làm cùng nghề với tôi trong khắp thiên hạ không làm như vậy và sớm thiêu hủy những cuốn sách dâm loạn đi, đừng như tôi có hối hận cũng đã không kịp rồi”.
Tuy nhiên, anh hối hận cũng đã quá muộn rồi. Bởi vì phạm phải tội nghiệp nghiêm trọng, gia đình anh cũng gặp tai họa, không chỉ tuyệt tử tuyệt tôn, không có con nối dõi, mà vợ và con gái anh sau này đã lưu lạc tới kỹ viện vì không còn cách nào để kiếm sống.
Làm giàu nhanh chóng nhờ vẽ tranh dâm dục, kết quả bị bọn cướp chém chết
Vào thời nhà Đường, có một người ở Phúc Kiến tên là Gia Cát Nhuận, anh có tài hội họa và kỹ năng cao siêu, đặc biệt giỏi vẽ những bức tranh dâm loạn đầy màu sắc. Vì tranh anh vẽ sống động như thật, nên sau khi đến tỉnh thành, anh đã trở nên rất nổi tiếng, nhiều con cái nhà giàu đã bỏ rất nhiều tiền để mua tranh của anh, vì thế, anh nhanh chóng trở nên giàu có.
Vài năm sau, vào một đêm nọ, một nhóm cướp bất ngờ đột nhập vào nhà anh. Gia Cát Nhuận phát hiện ra liền hét lớn, trong bóng tối, bọn cướp đầu tiên chặt đứt một tay của anh, sau đó chém nhiều nhát, Gia Cát Nhuận ngã xuống đất chết, tài sản của gia đình cũng bị cướp sạch.
Sau đó, Lý Hiếu Liêm ở Quảng Đông nhìn thấy ở chỗ bạn bè những bản phác họa của Gia Cát Nhuận thì than thở: “Nếu những bức tranh dâm loạn này được lan truyền rộng rãi, chúng chắc chắn sẽ khiến nam nữ thanh niên và những người yếu đuối lầm đường lạc lối, gây tổn hại lớn cho người khác”. Vì vậy, ông đã mua tất cả chúng từ bạn bè của mình và đốt tất cả.
Kết quả là Lý Hiếu Liêm năm đó thi đỗ, vài năm sau, 2 người con trai của ông cũng thi đỗ.
Hoàng Đình Kiên làm theo lời khuyên và bước vào con đường tín Phật
Theo ghi chép trong “Tẩy Tâm Lục” và “Tống bại loại sao”, Hoàng Đình Kiên là một học giả lớn của nhà Tống, khi còn trẻ thích viết những bài thơ dâm loạn. Thiền sư Pháp Tú ngưỡng mộ tài năng của ông và cảnh báo ông sau này không được viết những bài thơ dâm loạn như vậy nữa. Đồng thời, dặn dò rằng hành vi như vậy tạo nghiệp chướng nặng nề và sẽ rơi vào địa ngục. Vì thế, Hoàng Đình Kiên từ đó không còn làm thơ dâm loạn nữa.
Sau đó, Hoàng Đình Kiên dốc lòng nghiên cứu kinh văn Phật Pháp do thiền sư truyền cho ông và dần dần bước chân vào con đường tu Phật. Khi khoảng 40 tuổi, Hoàng Đình Kiên cũng viết một bản “Phát nguyện văn”, trong đó ông nguyện sẽ ăn chay, giới bỏ nữ sắc và rượu. Ông viết: “Hôm nay con phát đại nguyện với Đức Phật: Từ nay về sau, con sẽ không bao giờ dâm dục, không uống rượu, không ăn thịt. Nếu còn tái phạm, con sẽ đọa vào địa ngục, vì hết thảy chúng sinh mà chịu khổ”.
Chính vì Hoàng Đình Kiên đã sớm từ bỏ những chủ đề thấp kém dâm loạn và bước vào tu hành Phật Pháp, nên những bài thơ và văn chương của ông mang đậm chất Thiền. Cuối cùng ông đã trở thành một nhà văn, nhà thư pháp nổi tiếng thời Bắc Tống và là người sáng lập ra trường phái thơ Giang Tây, hơn nữa, thơ, thư và họa của ông được mệnh danh là “Tam tuyệt”.
Từ góc độ này có thể thấy, các tranh và sách dâm dục được xuất bản tràn lan ở xã hội và trên Internet như hiện nay đã tạo ra tội nghiệp cực lớn.
Nguồn: nguyenuoc