Vợ chồng giống như hai cánh cửa, âm dương hòa hợp, thiên thanh địa ninh
Gia đình là hoàn cảnh chung sống bao gồm các mối quan hệ vợ chồng, cha mẹ, con cái, anh em, chị em và những người khác có quan hệ huyết thống. Gia đình là tế bào cấu thành nên xã hội, bởi vậy đạo đức gia đình là điều tối quan trọng. Đạo lý làm người cũng chủ yếu xoay quanh mối quan hệ giữa những người trong gia đình và đặc biệt là mối quan hệ giữa vợ và chồng. Trong bài viết này, chúng tôi mạn đàm về luận điểm: vợ chồng giống như hai cánh cửa nên cần sự hòa hợp.
Cặp vợ chồng giống như hai cánh cửa
Người Trung Hoa có câu: “Nhất âm, nhất dương chi vị đạo”, nghĩa là một âm một dương gọi là đạo. Hai thái cực âm dương, đại diện cho người nam giới và người nữ. Âm dương cũng tượng trưng cho trời đất: dương đại biểu cho trời, âm đại diện cho đất.
Trong một gia đình, luân thường đạo lý giữa vợ và chồng được gọi là âm dương thiên địa.
“Mặt trời” đại biểu cho dương, “mặt trăng” đại biểu âm, nhật nguyệt hợp lại với nhau là “sáng tỏ”, nếu âm dương không hợp thì không có ánh sáng. Cho nên, vợ chồng hòa hợp, âm dương mới hòa hợp, chỉ khi vợ chồng hòa hợp thì mới có sự thấu hiểu. Đó là chính là đạo vợ chồng.
“Hai cánh cửa, hỗ trợ một cửa
Hai người đàn ông và phụ nữ, kết hợp một gia đình”.
Trong Kinh Dịch có viết:”Có trời đất sau đó có vạn vật, có vạn vật sau đó có nam nữ, có nam nữ sau đó có vợ chồng, cha con, quân thần, từ đó mới có khái niệm trên dưới, lễ nghi”.
Trong một gia đình, đàn ông là dương tính là trời, thiên hành kiện (kiện là dũng mãnh) cường tráng, tự lực cánh sinh; vì vậy đàn ông cần phải mạnh mẽ, phải có trách nhiệm.
Nữ nhân là địa, địa thế khôn (quẻ khôn trong kinh dịch), hậu đức tải vật; cho nên nữ nhân cần phải bao dung, dịu dàng. Phụ nữ càng có đức hạnh, con cái càng xuất sắc, chồng càng thành công.
Trong một gia đình nam giới và phụ nữ mỗi người đều ở vị trí, vai trò cần đảm nhiệm của riêng họ. Khi âm dương hợp nhất, gia đình sẽ hài hòa và ấm áp, con cái sẽ phát triển khỏe mạnh.
“Hai cánh cửa có cùng kích thước, hai người đều bình đẳng
Nhưng mỗi cửa hai cửa đều có ổ khóa riêng, mỗi người đều có quan điểm riêng”.
Đàn ông như núi, phụ nữ như nước: núi đón linh khí của trời, nước hấp thụ linh khí của đất.
Từ thời xa xưa, sơn thủy kết hợp với nhau có thể tạo thành một bức tranh mỹ lệ. Non xanh nước biếc, nước bao quanh núi, núi và nước luôn gắn bó mật thiết với nhau, núi không có nước thì không linh tú (linh hoạt, đẹp đẽ), nước không có núi thì không hạo đãng (to lớn, mênh mông).
Thế giới vốn thần kỳ như vậy, vạn sự vạn vật chỉ có âm dương hòa hợp mới có thể thiên trường địa cửu.
“Hai cánh cửa chỉ sử dụng một ổ khóa, là có thể khóa chặt
Hai người đồng lòng, thì tâm mới gần gũi và có thể trợ cấp cho nhau”.
Kinh dịch có câu: “Gia đình, nữ chính vị bên trong, nam chính vị bên ngoài, nam nữ chính chính, thiên địa đại nghĩa cũng vậy”; có thể hiểu là: trong gia đình, người nữ lo liệu việc trong nhà ngay chính, người nam lo các công việc bên ngoài ngay chính. Nam nữ cùng chính, đó là điều đại nghĩa trong thiên hạ.
Đàn ông thuộc can (trời), chủ về bên ngoài, là tấm gương mà không quản vợ; nữ nhân thuộc khôn (địa), chủ về bên trong, phụ giúp chồng mà không lụy chồng.
Đàn ông có trách nhiệm với vợ là hành đạo, nữ nhân hỗ trợ chồng mà thành đức. Thật sự có thể đạt tới điểm này, chính là âm dương cân bằng.
“Hai cánh cửa chỉ có thể được sơn một màu sắc thì mới phù hợp
Hai người phải có sĩ diện để không làm mất mặt nhau”.
Đàn ông phải làm gương chứ không phải để kiểm soát vợ, chủ về trời. Trời thì không quản lý đất. Người đàn ông đóng vai trò là xương sống của gia đình, là ánh nắng mặt trời và mưa, là mãi mãi cho đi.
Là phụ nữ nên sống thoải mái với hoàn cảnh, dù nghèo hay giàu, có thể cao có thấp, như nước có thể nuôi dưỡng vạn vật mà không tranh giành với vạn vật.
“Khi hai cánh cửa được chuyển đổi, âm thanh ọp ẹp sẽ phát ra
Hai người trường kỳ ở chung, khó tránh khỏi có lúc va chạm”.
Người đàn ông ở nhà cao hứng, có hàm dưỡng rất tốt, điều này gọi là Thiên Thanh; người phụ nữ ở nhà giữ hòa khí, không nổi giận, điều này được gọi là Địa Ninh.
Khi trời quang đãng thì mặt đất bình yên. Đất yên trời không mưa. Tính khí của đàn ông đều là từ người phụ nữ bước ra. Phụ nữ đầu tiên phải như mặt đất, thì người đàn ông sẽ là cả bầu trời.
Trời không trong thì có sấm sét và mưa đá, đất không yên thì có động đất; cho nên trời không trong sáng thì đất bị tổn thương, đất mà không yên sẽ là một thảm họa cho gia đình.
Hai cánh cửa đi qua ánh nắng mặt trời và mưa sẽ biến dạng, tại thời điểm này cần phải sửa chữa, làm cho nó khít lại. Khi hai người trải qua hoạn nạn sẽ có khoảng cách, lúc này phải hiểu nhau, mới có thể không bị mưa nắng làm tổn hại.
Trong “Đệ tử quy” nói: “Mỗi người đều có trách nhiệm, thì thiên thanh địa ninh; mỗi người đều vô trách nhiệm, thì long trời lở đất”.
Vợ chồng ở chung lâu, một ít nhược điểm của bản thân sẽ bại lộ ra, tự kiểm điểm tự trách, mài giũa lẫn nhau là chính đạo; nếu oán giận lẫn nhau chỉ trích, sẽ ngày càng xa cách, thậm chí náo loạn long trời lở đất.
“Gặp phải cơn bão, hai cánh cửa phải đóng lại cùng một lúc
Gặp phải những điều khó khăn, hai người phải làm việc cùng nhau”.
“Hai người đồng lòng, họ có thể cắt đứt kim”; câu này cũng tương tự câu: “đồng vợ đồng chồng, tát biển đông cũng cạn”
Nam đối nữ là yêu thương, nữ đối với nam là kính ngưỡng. Vợ chồng là định mệnh: tu mười năm đi cùng thuyền, tu trăm năm mới được chung chăn gối.
Khi thức dậy bằng một trái tim biết ơn, bạn sẽ mang lại cho bản thân và gia đình niềm vui vô hạn.
“Chào đón khách quý, phải mở hai cửa
Một sự kiện lớn đã xảy ra, hai người nên mở lòng và thảo luận với nhau”
Đời sống vợ chồng là sự tu hành thâm sâu nhất, gia đình là đạo tràng tốt nhất.
Giữa hai người chỉ nên nói về “tình”, càng giảng tình càng nồng đậm. Nếu nói về lý lẽ, càng nói càng chia rẽ.
Vợ chồng từ hai người xa lạ đến ăn đời ở kiếp, từ gặp gỡ đến tri kỷ, chỉ có trao đi sự chân thành mới có được lòng tin. Trái tim được sưởi ấm bằng chân thành và sẽ bị bóp nát bởi những lừa dối. Tình cảm vợ chồng cần phải tiết chế, thấu hiểu hơn, bao dung hơn, cân nhắc hơn, giao tiếp nhiều hơn, nên học cách cảm thông, như vậy mới có thể chung sống hạnh phúc cả đời.
Giao tiếp giữa các cặp vợ chồng diễn ra gần như mỗi ngày, chú ý đến nghệ thuật nói chuyện, nói chuyện thẳng thắn và nhiệt tình, nên cùng nhau bàn bạc, thương lượng mỗi khi quyết định làm một việc gì đó hoặc khi gặp sự cố.
“Người đàn ông mở cửa bên trái và đi ra ngoài để kiếm tiền;
Người phụ nữ dựa vào cánh cửa bên phải và canh gác ở nhà”.
Hai chữ “hôn nhân” tùy vào người nữ. Họ là phong thủy của gia đình. Phụ nữ nhiều chuyện, đàn ông cần im lặng, phụ nữ không mềm yếu, gia đình không thịnh vượng.
Người vợ là sao vượng phu của người chồng. Nếu người phụ nữ được người chồng tôn trọng, sủng ái thì người chồng sẽ gặp nhiều may mắn về tài lộc và sự nghiệp, đây được gọi là “quý nhân”.
Vợ chồng là khởi đầu của quan hệ con người và là kết thúc của mọi thay đổi. Như đã nói ở trên, vợ chồng như hai cánh cửa cần có sự hòa hợp. Khi âm dương hòa hợp với trời đất, gia đình hòa khí thì vợ chồng con cháu ấm no. Đạo vợ chồng là khoan dung, bởi vì cả đời, bạn có ý chí của bạn, anh ấy có cá tính của mình, chỉ có dưới sự bao dung, chúng ta mới có thể hòa thuận với nhau và có một gia đình hòa thuận.
Nguồn: Aboluowang (Vương Hòa).